Triệu Vô Cực thì vốn là xem tạp kí biết được Bán Thiên Ưng bí sử, còn Tiếu Mị Mị là nghe sư phụ của nàng Âm hậu kể lại chuyện này.
Bọn hắn đều rất kinh ngạc, Bán Thiên Ưng năm nay cũng đã gần trăm tuổi ( bốn mươi năm tu võ, bốn mươi năm hoa sơn luận võ, bây giờ chuẩn bị đến kì Hoa sơn luận võ tiếp theo) nhưng đối phương vẫn nhìn như là một cái sáu bảy mươi tuổi khoảng chừng mà thôi. Cơ thể vẫn còn rất chắc nịch, trên mặt thần thái sáng láng không hề có đốm đồi mồi, ánh mắt sáng lấp lánh hữu thần.
Nhưng Triệu Vô Cực lo lắng chính là đối phương một cái đỉnh phong viên mãn cảnh cao thủ đến đây, mục đích không rõ, nếu hắn muốn gây cái gì bất lợi, Triệu Vô Cực trạng thái như vậy, địa lợi như vậy, hắn thật không nghĩ ra cách nào có thể để cho hắn sống sót.
Tiếu Mị Mị khuôn mặt cũng rất căng thẳng, nàng mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra, ánh mắt lo lắng nhìn về phía Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ lên tay nàng, ra hiệu cho nàng không cần lo lắng.
Triệu Vô Cực vỗ về phần vỗ, hắn trong lòng vẫn rất là loạn, không biết làm gì, nhưng hắn là nam nhân, lúc này không thể trước tiên loạn trận cước, như vậy sẽ khiến Tiếu Mị Mị càng thêm lo lắng hãi hùng.
Tu la ma trảo Bán Thiên Ưng giống như là thấy việc gì hài hước, nở nụ cười nói:
“ tiểu tử, không cần sợ, ta không có ý đồ gì với hai ngươi. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-di-lac-tu-tien-ki/1592178/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.