Chương trước
Chương sau
Hoàng Ngũ cũng rống to:
“ Hạ huynh, chúng ta cùng lên!”
“ được!”
Hạ huynh trong miệng hắn chính là Hạ Tam Giang, Thanh Khâu Môn lão tổ. 
Triệu Vô Cực thực lực bọn hắn không phải không biết, để một mình Hoàng Ngũ lao lên, không khác gì tìm chết.
Ít nhất Hạ Tam Giang cùng lên, hắn mới có can đảm đó.
Ngược lại Hạ Tam Giang cũng không dám chơi cái gì trò gian, chỉ cần Hoàng Ngũ chiến bại, hắn cũng không còn là đối thủ Triệu Vô Cực, bị thua liền là chắc chắn.
Bởi vậy bọn hắn chỉ có thể cùng nhau lên, phối hợp kiềm chế Triệu Vô Cực, lại để cho đám này giang hồ võ giả ngu xuẩn lao lên làm con tốt thí, như vậy mới có thể mài chết được Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực có thể giết mười cái hai mươi cái, giỏi lắm thì năm mươi cái, nhưng hắn cũng không thể giết ngàn cái a.
Thể lực của mỗi người cũng là có hạn, bọn hắn sẽ dựa vào người đông thế mạnh, mạnh mẽ mài chết Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực lúc này trên người khí thế đã kéo căng lên, cương khí hộ thân cũng trải rộng toàn thân, hắn đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu.
Hoàng Ngũ cùng Hạ Tam Giang hai người phân biệt từ hai bên đánh tới, mạnh mẽ chém ra hai đạo kiếm khí, hướng Triệu Vô Cực phương hướng đánh tới.
Triệu Vô Cực cảm giác trên người trầm xuống, giống như bản thân mình bị thứ gì giữ lại, khó lòng di chuyển, chỉ có thể ngạnh kháng kiếm khí của đối phương.
Hắn khóe miệng cười gằn, mức độ này khí cơ khóa chặt, còn lâu mới đủ để bắt giữ hắn.
Triệu Vô Cực dưới chân Bát quái đạp tinh bộ phát động, hắn lập tức thoát khỏi hai người khí thế khóa chặt trên tay bốn vòng âm dương hoàn hiện lên hướng hai người mạnh mẽ vung chưởng trả đòn.
Hạ Tam Giang cùng Hoàng Ngũ ăn ý cùng Triệu Vô Cực đối chiêu một lần, hai người đều bị sóng khí nổ tung cuốn về phía sau nhưng không hề bị thương gì cả.
Có hai người làm mẫu xông lên cùng đám trưởng lão của các môn phái lao lên kích thích bầu không khí, đám giang hồ võ giả cũng giống như là mất hết lí trí hướng Triệu Vô Cực xông tới, muốn tận dụng người đông thế mạnh lợi thế, chém hắn thành muôn khúc.
Chỉ cần Triệu Vô Cực vừa chết, Tiếu Mị Mị bên kia cũng sẽ lập tức khí thế suy bại mà thua trận, đến lúc đó linh đan diệu dược, công pháp bí kĩ, bí mật tu luyện, mĩ nhân...
Bất cứ thứ gì bọn hắn muốn, đều có thể có được.
Giết a a a a!
Giết!!!!
Tiếng giết một mảnh rung trời, đám người như là phệ huyết nghĩ ( kiến) thấy con mồi của mình lập tức lao tới, số lượng đông như kiến, lít nha lít nhít một mảnh,
Trên bầu trời bởi vì tán cây che lấp đi ánh sáng, lúc này đủ các loại võ giả hướng bên trên thi triển thân pháp cũng che lấp đi không ít ánh sáng, khiến cho chỗ đứng của Triệu Vô Cực như là bị tử vong âm ảnh bao trùm lấy.
Triệu Vô Cực ánh mắt cực nhanh nhìn lên trời, đang hướng hắn lao tới võ giả cũng phải có hai ba chục người, bọn hắn hướng bầu trời nhảy lên xông tới khiến cho cảm giác đối phương như là phô thiên cái địa xông tới, làm lòng người cảm giác tuyệt vọng ngạt thở vô cùng.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không hề có cảm giác đó, hắn ngược lại chiến ý sục sôi, rống to:
“ tất cả đều tới đây!”
Dưới chân Bát quái đạp tinh bộ mạnh mẽ triển khai, hắn thân hình trong nháy mắt tại chỗ mờ nhạt đi, hướng về một người phương hướng lao nhanh. 
Bát quái đạp tinh bộ chính là dựa theo bát quái vị mà tạo nên thân pháp, nó ở trong khoảng cách ngắn di dộng vô cùng lợi hại, khả năng tránh né người khác tấn công cùng vô cùng linh hoạt.
Nếu Triệu Vô Cực sử dụng là Thủy Thượng Phiêu, lúc này đối mặt với nhiều người vây công như vậy hắn chỉ sợ cũng không dễ dàng tránh né.
Nhưng Bát quái đạp tinh bộ có thể khiến hắn ung dung thoải mái đi rất nhiều, bắt đầu ở giữa đoàn người vây công giết ra một đường máu.
Phốc! Phốc! phốc!
Triệu Vô Cực ra tay cực kì nhanh, hắn trảo múa thành từng đạo tàn ảnh, mấy tên nhị lưu trở xuống võ giả một chiêu cũng không đỡ nổi liền bị hắn một trảo xuyên phá đầu lâu, trở thành vong hồn dưới trảo công của hắn.
Đối với nhị lưu mà nói, Triệu Vô Cực ra tay nhanh như thế nào bọn hắn cũng không thấy rõ chứ đừng nói là tránh né.
Hoàn toàn là nghiêng về một phía đồ sát.
Thanh Khâu Môn trưởng lão lão tổ cùng Binh khí thế gia lão tổ liên tục ở bên ngoài tấn công quấy nhiễu Triệu Vô Cực, nhưng hắn đều mạnh mẽ đánh lùi bọn họ, khiến cho đám võ giả kia lại có cơ hội lao lên chiến đấu.
Triệu Vô Cực nhắm vào, chính là đám này võ giả.
Dám hướng về hắn nhe răng người, hắn xưa giờ đề sẽ không bỏ qua, tìm cách tiêu diệt đối phương.
Mà đám người này hiển nhiên bị lợi ích điều động, hướng về hắn giơ ra nanh vuốt, vậy thì bọn hắn ở trong mắt Triệu Vô Cực, đã trở thanh địch nhân, là người chết.
Có tham vọng nhưng không có tài năng đi kèm, là một cái rất bi ai sự việc.
Bởi vì ngươi sẽ nhanh chóng vì tham vọng của mình mà đưa bản thân vào chỗ nguy hiểm, sau đó là mất mạng.
Phốc! Phốc! Phốc!
Triệu Vô Cực lại liên sát ba người, hành động của hắn đang rất rõ ràng minh chứng cho việc này.
Thanh Khâu Môn người cùng Binh khí thế gia người đều không lùi quá xa vòng chiến, bọn hắn liên tục tấn công quấy rối khiến cho Triệu Vô Cực không thể rảnh tay nghỉ ngơi, trái đánh phải đỡ, bận rộn vô cùng.
Nhưng đám người này đều rất ăn ý hiểu rõ, chính là mượn nhờ đám võ giả ngu ngốc này đi mài Triệu Vô Cực thể lực, bọn hắn làm người thu lợi sau cùng.
Triệu Vô Cực giết mười mấy người, nhưng số người còn lại vẫn còn đông lắm.
Đông cứ như là kiến, hết người này xông lên lại tới người khác xông lên, bọn hắn cũng không tin, Triệu Vô Cực có thể chịu được nhiều người như vậy vây công.
Triệu Vô Cực cảm giác không ổn, lập tức hướng về bên trái lao ra một cái.
Lưu gia người thấy hắn muốn di chuyển thay đổi địa điểm chiến đấu, lập tức mấy người đồng thời rút ra phá cương nỗ, bắn mạnh.
Triệu Vô Cực sau lưng mồ hôi lạnh ứa ra, hắn bước chân đang hướng về phía trước lao nhanh bỗng nhiên dừng lại, cả người ngả về phía sau.
Phốc phốc phốc!
Tiếng mũi tên phá không đâm tới, cắm sâu vào thân cây ở gần đó.
Nhìn mũi tên đâm lút cán đến nửa cái mũi tên, Triệu Vô Cực liền biết được, đây không phải là cái gì bình thường mũi tên.
Mũi tên cho dù có mạnh nữa cũng chỉ có thể ở đầu nhọn đâm vào mà thôi, cái này ngược lại đâm vào lún sâu đến nửa cái mũi tên, chỉ sợ là phá cương tiễn.
Trong tay bọn hắn chính là phá cương nỗ!
Triệu Vô Cực cắn chặt răng, vì muốn giết hắn, đám người này thật sự là bỏ vốn.
Phá cương nổ bình thường chỉ sử dụng lúc thủ hộ gia tộc hoặc tông môn, bọn hắn lại dám mang ra bên ngoài sử dụng, quả thật là liều lĩnh vô cùng.
Bây giờ nếu có ai đánh Lưu gia, chỉ sợ Lưu gia cũng vô pháp phòng thủ.
Nhưng bọn hắn chính là như vậy liều mạng, muốn giết Triệu Vô Cực báo thù rửa hận.
Cũng không nên xem thường nhất lưu viên mãn cảnh cao thủ, bọn hắn năng lực phản ứng rất nhanh, so với đỉnh phong cảnh chỉ thua một chút mà thôi.
Trên tay cầm cực kì nguy hiểm phá cương nỗ, bọn hắn vừa hơi động đậy ý thức một chút, liền có thể chính xác bắn ra mũi tên, nhắm thẳng vào Triệu Vô Cực vị trí.
Bởi vậy vừa rồi Triệu Vô Cực cũng là suýt chút nữa trúng chiêu, may mắn hắn thân pháp cìn đủ nhanh nhạy, mới có thể thoát được một kiếp.
Nhưng Triệu Vô Cực dừng lại như vậy, đằng sau đám võ giả cũng lập tức đuổi lên.
Keng Keng!
Hai thanh kiếm hướng hắn cương khí chém tới, đánh ra tung tóe hỏa hoa.
Triệu Vô Cực không phải không nhìn thấy cũng không thể tránh né, hắn chỉ là biết rõ đối phương cảnh giới cùng chất lượng vũ khí, hoàn toàn không thể phá phòng hắn, bởi vậy cũng lười tránh.
Phốc Phốc!
Hai tên võ giả vốn tưởng rằng một kiếm đâm xuyên Triệu Vô Cực cương khí hộ thân, nhưng không ngờ một cái vết rách cũng không thể lưu lại, trên mặt nụ cười còn chưa kịp tắt đi, Triệu Vô Cực hai trảo đã mạnh mẽ đánh xuyên đầu lâu của bọn hắn, tiễn bọn hắn đi gặp tổ tiên.
Nhưng hai người này chỉ là một cái mở đầu, hằng hà sa số võ giả điên cuồng lao tới, kiếm của bọn hắn liên tục trảm lên cương khí của Triệu Vô Cực, tuy chỉ có thể đánh ra tung tóe hỏa hoa, nhưng vì số lượng quá lớn, cương khí của Triệu Vô Cực cũng bị đánh cho rung động không ngừng.
Một cái võ giả hưng phấn rống to:
“ đừng sợ, hắn cũng không phải là cương khí mạnh mẽ vô địch không thể phá, chúng ta chỉ cần cho thêm chút lực, hắn nhất định phải chết!”
Tên này còn đang hưng phấn rống to, một cái ưng trảo liền hướng đầu hắn vỗ xuống, “ phốc” một tiếng, đầu lâu của hắn liền bị mở ra huyết động, đối phương trong nháy mắt mất mạng.
Nhưng lời nói của hắn đã bị đám người nghe thấy, bọn hắn như là say máu cá mập bắt đầu điên cuồng hướng Triệu Vô Cực phương hướng lao tới chém ra kiếm của mình.
Triệu Vô Cực hai tay múa thành tàn ảnh, bắt đầu đại khai sát giới.
Phốc phốc phốc phốc phốc!
Tiếng người bị xuyên sọ liên tục vang lên, nhưng số lượng đông lắm, Triệu Vô Cực gần như giết chết một người liền có một người điền vào chỗ trống chém hắn.
Cương khí trên người mãnh liệt rung động, Triệu Vô Cực không dám ở lại nữa, dưới chân đạp mạnh một cái, thân hình lóe lên phi thân ra xa, đổi lại một chỗ chiến trường.
“Giết hắn, đừng cho hắn chạy thoát!”
“ đuổi theo giết hắn, hắn sắp không chịu nổi rồi!”
“ giết chết hắn linh đan diệu dược mĩ nhân, tất cả đều là của chúng ta!”
“giếttttt!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.