🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực cảm giác được nội công của mình đang cách bản thân càng ngày càng xa. 
ở trong phạm vi ba mét, hắn còn dễ khống chế, nhưng vừa vượt ra ba mét, Triệu Vô Cực liền cảm giác được hơi mất cân bằng một chút.
Bởi vì lúc này hắn chính là đang mượn nhờ lực lượng của Tiếu Mị Mị thêm vào, hai người hợp lực mới có thể đưa nội lực đi xa như vậy để ngự vật.
Ngự vật không giống đánh ra kiếm khí. Đánh ra kiếm khí ngươi chỉ cần dùng sức đánh ra xong, quỹ đạo bay của nó vốn cũng đã cố định. 
Nhưng dĩ khí ngự vật yêu cầu ngươi chính là liên tục không ngừng nghỉ khống chế, để cho đồ vật kia hoàn toàn ở trong ý muốn của ngươi di chuyển theo sự điều khiển của ngươi.
May mắn Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị tu luyện là song tu công pháp đỉnh cấp, bởi vậy hắn mượn nhờ của nàng lực lượng cũng tương đối thuận tay dễ dàng sai sử, Tiếu Mị Mị lại không hề đối với Triệu Vô Cực có một tia phản kháng chi ý nào, nội lực của hai người nhanh chóng hòa hợp, kéo dài.
Trong nháy mắt Triệu Vô Cực nội lực liền chạm tới đầu kia Nguyệt dạ tam tinh tàn bội ở trên cột trụ.
Cột trụ không cao chỉ khoảng mét rưỡi, bên trên không có thứ gì, Nguyệt dạ tam tinh tàn bội cứ như thế nằm im ở đó.
Triệu Vô Cực nội công chạm vào Nguyệt dạ tam tinh tàn bội, hắn tinh thần cũng cấp tốc trở nên khẩn trương lên, mồi hôi lạnh bắt đầu ứa ra.
Nếu chỉ cần sơ sẩy một chút, để cho ba vị đỉnh phong cảnh chưởng môn phát hiện, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cho dù có thể chạy thoát cũng sẽ rất vất vả.
Xui xẻo một chút bọn hắn truy đuổi đến cùng, lúc đó nói không chừng bọn hắn có thể dùng lợi thế nội công thâm hậu tiêu hao mài chết Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị.
Triệu Vô Cực không sợ mài, nhưng Tiếu Mị Mị không chịu nổi a!
Tiếu Mị Mị mà dừng lại hắn cũng chỉ có thể đứng lại tử chiến đến cùng, bởi vậy lần này hành động không thể xảy ra sơ suất gì.
Tiếu Mị Mị âm thanh ở trong não hải hắn nhẹ nhàng vang lên:
“ tĩnh!”
Triệu Vô Cực đưa ánh mắt nhìn về phía nàng, Tiếu Mị Mị dùng ánh mắt cổ vũ hắn, giống như nói cho dù hắn làm tốt hay không tốt, nàng đều sẽ không trách hắn đồng dạng.
Triệu Vô Cực hít thở sâu, hắn bắt đầu lấy lại bình tĩnh.
Triệu Vô Cực cũng không phải là chưa bao giờ thử nghiệm dĩ khí ngự vật, mà hắn chỉ là không dùng nhiều mà thôi.
Dù sao hắn không dùng kiếm, môn này dĩ khí ngự vật đối với hắn tựu có chút gân gà, có cũng được mà không có cũng không sao.
Nắm giữ cao cấp dĩ khí ngự vật pháp môn nhưng Triệu Vô Cực số lần tập luyện rất ít.
Bởi vậy hắn mới căng thẳng như vậy.
Nhưng đạt được Tiếu Mị Mị ủng hộ, Triệu Vô Cực lấy lại bình tĩnh, hắn cũng không tiếp tục lo lắng sợ hãi nữa.
Cùng lắm bị phát hiện thì nhanh chóng trốn đi, hắn cũng không tin bọn hắn hai người khổ luyện thân pháp một năm ở dưới Thôi Tình cốc còn chạy không lại đám này đỉnh phong cảnh chưởng môn cường giả.
Đối phương cũng không rảnh rỗi mà đuổi mãi không ngừng a!
Triệu Vô Cực nhẹ nhàng kích hoạt lên ngự vật pháp môn, cái kia Nguyệt dạ tam tinh tàn bội bắt đầu hơi run lên nhè nhẹ, sau đó dùng một cái cực kì chậm chạp tốc độ bay lên.
Không phải Triệu Vô Cực không thể làm nhanh hơn, mà là hắn không dám làm liều.
Chậm mà chắc, mới là chiến thuật tốt nhất lúc này.
Phạm vi năm mét, hắn không chắc chắn 100% khống chế thuận lợi, bởi vậy hắn chỉ có thể đi từng bước một mà thôi.
Nguyệt dạ tam tinh tàn bội bay lên cũng không hề gây ra bất cứ động tĩnh gì, nó cứ như vậy ở trong không trung nhẹ nhàng trôi lơ lửng, bắt đầu xuyên toa giữa những sợi tơ thiên tàm ti hướng về phía càng gần Triệu Vô Cực trôi tới.
Triệu Vô Cực một đường tập trung ý chí tới cực hạn điều khiển lấy đồ vật, lúc này hắn bởi vì là người xuyên việt mà lực lượng tinh thần cao hơn người thường lợi thế thể hiện ra to lớn ưu điểm.
Khoảng các năm mét bên ngoài là khoảng cách hắn khó điều khiển nhất cũng là khoảng cách thiên tằm ti dày đặc nhất, nhưng hắn dùng từng bước cực nhỏ tinh tế điều động, bỏ ra khoảng năm phút thời gian mới có thể đi hết quãng đường này.
Năm phút đi được hai mét, quả thật tốc độ so với ốc sên còn chậm, nhưng Triệu Vô Cực vẫn là an toàn đưa Nguyệt dạ tam tinh tàn bội lấy ra.
Đến lúc này Tiếu Mị Mị cũng thở dài ra một hơi, vị trí này Triệu Vô Cực đã hoàn toàn có thể chuẩn xác điều khiển, nàng cũng không nghĩ hắn sẽ làm ra cái gì sai lầm thao tác a!
ánh mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực, Tiếu Mị Mị đôi mắt càng thêm nhu hòa tràn đầy mật ngọt, nam nhân của nàng, tựu là như vậy xuất sắc a.
Giống như trên đời này không có gì làm khó được hắn như vậy!
Triệu Vô Cực qua được thời gian khó khăn nhất, nhưng hắn cũng không thở ra một hơi, cứ như vậy nhẹ nhàng điều khiển Nguyệt dạ tam tinh tàn bội lướt ra bên ngoài.
Càng xa vị trí trung tâm thiên tàm ti càng ít, hắn tốc độ cũng càng nhanh hơn, điều khiển càng chính xác hơn.
Cuối cùng bỏ ra tám phút, Triệu Vô Cực rốt cuộc nắm được cái này Nguyệt dạ tam tinh tàn bội trong tay.
Ánh mắt hắn toát lên vui vẻ cùng hơi mệt mỏi thần sắc nhìn về phía Tiếu Mị Mị.
Tiếu Mị Mị đưa tay lên vuốt ve mặt hắn như là đang khích lệ hắn vậy.
Triệu Vô Cực nãy giờ tinh thần tập trung cao độ, có chút mệt mỏi, hắn còn đang đeo khăn bịt mặt nếu không đã sớm hướng Tiếu Mị Mị hôn lấy rồi.
Hai người cực kì nhẹ nhàng cẩn thận bắt đầu lùi trở lại đường hầm, nhanh chóng rời đi.
Triệu Vô Cực dòng đường đi ánh mắt híp lại lóe lên suy nghĩ:
“ nếu không phải là tu tiên giả bày bố ra trận pháp, có phòng vệ mặt đất công năng, trên đời này chỉ sợ rất nhiều giang hồ võ giả cũng là như vậy cất giấu bảo vật. Bởi vậy nếu có thể chính xác biết được vị trí đồ vật ở đâu, lại lợi dụng Tiểu Hoàng ưu thế, bản thân có thể thần không biết quỷ không hay trộm đi rất nhiều thứ!”
Triệu Vô Cực nghĩ cũng không sai, quả thật không phải tu tiên giả đối với cất giấu bảo vật rất có nhiều hạn chế, nhất là một cái lâm thời lập ra liên minh như ngũ đại môn phái lúc này.
Bọn hắn dùng bản thân mình làm hộ vệ là lớp đầu tiên, canh cửa đệ tử là lớp thứ hai, thiên tàm ti là lớp thứ ba hộ vệ.
Nhưng không có trận pháp bảo vệ, bị Triệu Vô Cực dùng địa đạo xông tới trộm lấy bảo vật, vậy thì cũng không thể trách ai được.
Kể cả tu tiên giả lập nên trận pháp có phòng ngự mặt đất xông lên cũng không thể hoàn toàn phòng ngự một cái khu vực, nó vẫn sẽ gặp phải người khác phá trận, gặp phải lúc hết năng lượng duy trì.
Bởi vậy trộm đồ vật không phải quá khó, khó ở chỗ ngươi có tìm ra kẽ hở cùng có bản lĩnh lấy ra bảo vật hay không.
Nếu như Triệu Vô Cực không phải cảnh giới đỉnh phong sơ kì, hắn cùng Tiếu Mị Mị cho dù đột nhập được vào chỗ này chỉ sợ cũng khó có thể không một tiếng động như thế trộm ra được Nguyệt dạ tam tinh tàn bội.
Hai người nếu cố gắng xâm nhập, tỉ lệ cực cao sẽ bị phát hiện, đến lúc đó sẽ có nguy hiểm tính mạng nguy cơ.
Hai người rất nhanh thì trở ra, Tiểu Hoàng thấy là chủ nhân của mình trở lại lại không có truy binh, vui vẻ chạy tới ở bên cạnh hai người lắc lư đuôi chuột.
Triệu Vô Cực liếc nó một cái, lúc nào ngươi cũng học được loại cẩu lắc đuôi mừng chủ rồi?
Hắn lấy ra vài viên Linh thạch ném cho Tiểu Hoàng, xem như thưởng cho nó.
Tiểu Hoàng thử nhãn tròn xoe híp lại, vui vẻ cầm Linh thạch đến một bên gặm đi, không làm phiền hai người.
Triệu Vô Cực đưa ra quần áo cho Tiếu Mị Mị, để cho nàng thay vào, hắn cũng nhanh chóng đổi quần áo.
Một lúc sau, hai người ở trong lối nhỏ năm ngoặt bảy rẽ, rốt cuộc bình thường ở trên đường đi lại.
Triệu Vô Cực cảm giác xung quanh một chút, cũng không có ai theo dõi, hai người nhanh chóng trở về Từ gia.
Hộ vệ thấy là Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cũng không dám ngăn cản, lập tức cúi chào.
Ai không biết hai vị này tuổi trẻ thanh niên là đỉnh phong cường giả a, đắc tội bọn hắn khác nào tự tìm đường chết.
Mà đối phương lại là thiếu chủ hảo bằng hữu, không thể không kính trọng.
Chỉ có điều đối phương trở về có vẻ rất gấp gáp, như là đang vội làm việc gì đó.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị trở lại phòng riêng của mình, lúc này cảm giác hồi hộp kích thích tim đập nhanh của Triệu Vô Cực mới dừng lại được.
A, quả nhiên làm chuyện xấu thật sảng khoái a, không trách nhiều người thích làm việc xấu như vậy.
Triệu Vô Cực trong lòng thầm nói, lúc này Tiếu Mị Mị một mặt ửng hồng đã nhào tới ôm lấy hắn, trải qua chuyện vừa rồi, ở dưới mí mắt ba vị chưởng môn trộm đồ vật, nàng cũng thật sự rất cảm thấy kích thích.
Mà muốn thể hiện ra cảm xúc này, không cách gì tốt hơn chính là cùng Triệu Vô Cực mãnh liệt hôn một phen, hai người bắt đầu ở trên giường lăn lộn một hồi mới dứt ra được.
Tiếu Mị Mị kích thích đến mặt ửng hồng gấp nói:
“ Vô Cực, bên trong có chứa bí mật tam hoa tụ đỉnh, là chúng ta tương lai đột phá con đường. Ngươi mau xem xem, bên trong rốt cuộc có bí mật gì!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.