Chương trước
Chương sau
Kiếm pháp Từ gia của các ngươi ta cũng có biết một hai, thiên về chính diện đối kháng loại hình, ngươi không cần thiết sử dụng mấy loại chiêu thức hoa chiêu này, vô ích thôi.
Đến, cùng ta một trận chiến. Đỉnh phong cao thủ đánh với nhất lưu viên mãn còn phải làm ra nhiều trò như vậy sao?”
Từ Tiểu Bạch ánh mắt híp lại cười nói:
“ tuy biết ngươi đang khiêu khích, vũ khí của ngươi là đại kiếm lợi về trực diện đối chiến, nhưng ta cũng không ngại chấp nhận sự khiêu khích của ngươi.
Đại ba, chuân bị xong chưa?”
Từ Tiểu Bạch hơi cúi người xuống, hắn ánh mắt bỗng nhiên trở nên lành lạnh tràn đầy nghiêm nghị chi ý, khiến cho Đại ba không thể không tập trung tinh thần thu lại động tác phòng thủ.
Đối với Từ Tiểu Bạch mà nói, hắn cường công không hề có lợi, nhưng đỉnh phong cảnh cường giả kiêu hãnh để cho hắn không muốn cùng đối phương chơi chiêu trò gì mà là đường đường chính chính đánh bại đối phương.
Cho dù đối phương cầm trên tay bảo kiếm, hắn cũng không hề sợ hãi.
Từ Tiểu Bạch động trước, hắn thân hình nhanh như chớp lao tới, chỉ trong nháy mắt thu hẹp khoảng cách giữa hai người.
Đại ba giống như đã chờ sẵn ở chỗ này, hắn tay phải mạnh mẽ vung lên cự kiếm, hướng Từ Tiểu Bạch chém ngang mà tới.
Từ Tiểu Bạch cũng không e ngại va chạm, trên tay hắn cơ bắp phồng lên một vòng, tay trái cùng tay phải đều cầm vào chuôi kiếm, hướng Đại ba kiếm đang chém ngang mà tới trảm mạnh mà vào.
Keng!
một tiếng đinh tai nhức óc kim thiết va chạm vang lên, Từ Tiểu Bạch dưới chân đất đã vỡ ra hai cái tiểu hố tròn, hắn đầu gối cũng hơi cong xuống, nhưng Từ Tiểu Bạch vẫn là đứng vững một kích mạnh mẽ tràn đầy lực lượng này của Đại ba.
Đại ba ánh mắt có chút kinh hãi nhìn về phía Từ Tiểu Bạch, đối phương nhìn qua thân thể gầy yếu như vậy, không ngờ một lúc đọ sức lên vậy mà có được kinh khủng như vậy lực lượng, hoàn toàn có thể đứng vững hắn cầm trong tay cự kiếm chém tới.
Hắn cũng không biết Từ Tiểu Bạch chính là từng tôi cốt qua, hai tay của hắn lực lượng so sánh lớn, mà hắn đột phá đỉnh phong cảnh sau được nội lực tôi thể lực lượng cũng trên diện rộng tăng trưởng, bởi vậy đối phó kiêm tu ngoại công Đại ba hắn cũng không hề sợ hãi một chút nào.
Từ Tiểu Bạch kiếm biến đổi một cái, lập tức doc theo thân kiếm của Đại ba tấn công đi vào, hai thanh bảo kiếm va chạm vào nhau tóe ra tung tóe hỏa hoa.
Đại ba cảm giác không ổn, nhưng Từ Tiểu Bạch kiếm đang ở phía trong, đối phương lại thuận thế xông vào lúc này hắn chính là ở trạng thái bị động.
Không thể để Từ Tiểu Bạch như ý, Đại ba rống to một tiếng liền xuất quyền.
Một quyền mạnh mẽ phá không vung tới, nhìn trên tay hắn cơ bắp căng phồng, Từ Tiểu Bạch cũng không muốn ngạnh kháng.
Nhấc lên chân, Từ Tiểu Bạch hướng đối phương một quyền đá tới, một tiếng trầm đục vang lên, hắn người ở trên không trung lộn nhào một vòng, thoát li chiến đấu.
Nhưng Từ Tiểu Bạch cũng không hề có chuyện gì, một quyền vừa rồi hắn dùng chân đỡ, chân vốn so với tay còn mạnh mẽ lại chịu đòn, Từ Tiểu Bạch lại là có cương khí bảo vệ, bởi vậy hắn không hề bị thương chút nào.
Từ Tiểu Bạch vừa rơi xuống dưới chân đạp nhẹ một cái, cả thân hình trong nháy mắt liền như báo săn vồ mồi nhanh chóng xông lên.
Hắn hét to một tiếng thi triển ra của mình kiếm chiêu:
Lăng Vân kiếm pháp - cử đầu vọng vân!
Chiêu thức này chính là trước đây xuyên vân, bạt vân,trảm vân ba kích hợp một mà thành, Lăng Vân kiếm trên tay Từ Tiểu Bạch như là hóa thành ba đạo vòng liêm câu được bố trí trong một vòng tròn, một cái cực kì hiểm hóc quái dị kiếm chiêu liền bị hắn sử xuất ra,
Nhìn một kiếm cực kì mạnh mẽ lao tới Từ Tiểu Bạch, Đại ba không dám xem thương, vội vàng tăng cường nội lực lên mức tối đa, rút đại kiếm về phòng thủ.
Ầm!
Đại ba đỡ thành công một kiếm này, nhưng sức to lớn của Từ Tiểu Bạch tấn công ở trên thân đại kiếm hắn đồng thời nổ ra ba tiếng “ keng keng keng” to lớn hữu lực, Đại ba cũng không nhìn được tay run lên, rút lui về sau một bước.
Lực lượng thật mạnh, hắn một cái kiếm tu vậy mà còn có cỡ này lực lượng? Không phải kiếm tu thân thể thường yếu đuối sao?
Đại ba ở trong kiếm tu là kiêm tu ngoại công, bởi vậy hắn thích hợp sử dụng cự kiếm. Hắn rất tự hào bản thân mình một thân lực lượng, ở trên giang hồ hành tẩu cũng là nhờ vào một thân lực lượng này mà ít gặp đối thủ.
Nhưng không ngờ thân hình nhìn như mảnh khảng vô lực Từ Tiểu Bạch lại có thể xuất ra kiếm chiêu bùng nổ sức mạnh to lớn như thế, hắn quả thật rất bất ngờ.
Trong lúc nhất thời bị Từ Tiểu Bạch đánh lùi một bước, để Từ Tiểu Bạch chiếm tiểu thượng phong.
Nhưng Từ Tiểu Bạch không phải là cái gì tay mơ, hắn chiếm thượng phong đương nhiên muốn mở rộng lợi thế của mình, Từ Tiểu Bạch vận chuyển nội lực đến mức tối đa, trên thân kiếm bỗng nhiên xuất hiện một luồng gió lốc, sau đó mạnh mẽ hướng về phía Đại ba từ phía xa đâm ra một kiếm:
Lăng Vân kiếm pháp - gió nổi mây vần!
Một đạo gió lốc thoát li thân kiếm hướng Đại ba chém tới, Đại ba cảm nhận được bên trong gió lốc to lớn sát thương, ẩn chứa từng tia nhỏ li ti đao gió, cho dù hắn thân thể da dày thịt béo, bị trúng một chiêu này chỉ sợ cũng phải trọng thương.
Đại ba vội vàng vận công, đốc sức chém ra một đạo kiếm khí:
Phá phong trảm!
Một đạo kiếm khí thoát li cự kiếm hướng về Từ Tiểu Bạch gió lốc đánh tới, Đại ba sắc mặt cũng nhanh chóng tái nhợt xuống dưới, hiển nhiên chém ra đạo kiếm khí này, hắn cũng là rất cố sức.
Từ Tiểu Bạch cuồng phong vừa va chạm cùng phá phong trảm của Đại ba trong lúc nhất thời có chút bị đẩy lùi, nhưng sau đó thế trận lại cân bằng, cuối cùng chính là Từ Tiểu Bạch gió lốc đánh tan đối phương phá phong trảm kiếm khí, hướng Đại ba lao tới.
Đại ba bởi vì đánh ra một đạo kiếm khí kia mà có chút mệt mỏi, hắn lúc này thấy Từ Tiểu Bạch gió lốc xông tới, có tâm tránh né nhưng dưới chân lại không lực, cuối cùng bị đạo gió lốc này đánh vào trước ngực.
Trước ngực của hắn lập tức quần áo xé nát, máu tươi đầm đìa.
Đại ba thì như diều đứt dây bay ngược mà ra.
Ầm!
Hắn nặng nề đập lên mặt đất một cái, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cực kém.
Bên trên đài cao, mấy vị chưởng môn cũng đang theo dõi trận đấu, Hiền Tụ Nghĩa thở dài nói:
“ nhất lưu viên mãn cùng đỉnh phong cảnh tuy chỉ kém một chút nhưng thực lực cách biệt cùng rất lớn a, Từ Tiểu Bạch lại không phải dạng người để cho người khác có thể vượt cấp khiêu chiến, vẫn là nên nhận thua đi!”
Mai Tĩnh không hề nói gì, chỉ là yên lặng nhìn trận đấu.
Mấy vị chưởng môn thấy vậy cũng không hề tiếp tục động miệng, tiếp tục xem tiếp.
Từ Tiểu Bạch không truy sát, hắn nhìn trọng tài một cái.
Trọng tài ý hiểu, lập tức hỏi:
“ đại ba, ta đếm đến mười nếu ngươi không thể đứng lên vậy thì tự phán ngươi thua cuộc!
Một, hai, ba...!”
Trọng tài nhanh chóng đếm, thời gian từng giây trôi qua, Đại ba tuy bị đánh trúng một kiếm nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn ngất đi.
Đếm đến năm, đại ba đã cố gắng bò dậy.
Đếm đến bảy, Đại ba hai chân phát run đang chống lên.
Đến đến chín, Đại ba đã đứng thẳng.
Trọng tài tuyên bố:
“ tiếp tục trận đấu!”
Từ Tiểu Bạch không vội tấn công, hắn nói:
“ ngươi thắng nổi sao? Tội gì phải như vậy?”
Đại ba phun ra một ngụm máu tươi nói:
“ ta đương nhiên có thứ cần gánh vác, ngươi chắc cũng là như vậy, có thứ cần gánh vác đúng không? Vậy thì không cần hỏi nhiều, hai chúng ta liền tiếp tục đánh đi!”
Từ Tiểu Bạch hiểu, đối thủ chính là Lăng Tiêu Phái đại sư huynh, Lăng Tiêu Phái gần đây so với mấy cái đỉnh tiêm môn phái có chút yếu thế, bởi vậy Đại ba thân làm sư huynh không thể đơn giản như vậy liền thua được.
Nếu không bọn hắn tựu triệt để mất đi vị thế cùng các đại môn phái khác ngồi ngang hàng nói chuyện.
Sau này Mai Tĩnh cùng các trưởng bối trong tông môn đều chết già, vậy thì môn phái của hắn cũng chỉ có thể ảm đạm biến thành một cái nhất lưu tông môn rồi ( bọn hắn bây giờ là đỉnh tiêm tông môn)
Từ Tiểu Bạch không nói gì nâng lên kiếm chỉ vào Đại ba, ý tứ rất rõ ràng.
Là nam nhân, vậy thì liền dùng kiếm để nói chuyện!
Đại ba khóe miệng kéo ra một cái nụ cười tự giễu, hắn cắm đại kiếm xuống đất, ở trên người mình bắt đầu nhanh chóng điểm huyệt.
Từ Tiểu Bạch ánh mắt híp lại, hắn biết Đại ba muốn làm gì, nhưng không hề đi ngăn cản.
Bách Hiểu Sinh ở bên dưới âm thanh bỗng nhiên vang lên:
“ A, Mãnh Sư Đại Ba đây là muốn dùng bí pháp sao? Hắn muốn cùng Từ Tiểu Bạch liều mạng? Từ công tử lần này chắc chắn gặp khí khăn rồi a!”
“ Bạch huynh biết hắn dùng là cái gì bí pháp sao?”
“ còn phải nói, hắn không ăn Cuồng bạo đan, lại chỉ điểm huyệt dùng bí pháp, trên giang hồ bây giờ cũng chỉ có duy nhất sôi huyết bí pháp là thích hợp với hắn hiện trạng, hậu quả để lại cũng khôn quá lớn. Tám chín phần chính là nó a!”
“ bạch huynh hiểu biết quả nhiên rỗng rãi, bái phục!”
“ không có gì, ha ha!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.