Chương trước
Chương sau
Cửa sắt lúc đầu xoay tròn khó nhưng một khi nó đã xoay tròn dựa vào quán tính của nó liền đơn giản hơn rất nhiều.
Nhưng muốn ném ra nó thành công cũng không phải là dễ dàng gì.
Triệu Vô Cực trên tay cương khí cũng phải sáng lên, đầu tiên là dùng nhu kình để tạo thế sau đó là mạnh mẽ cương kình ném ra cửa sắt.
Bên trong Thanh Thành kiếm phái người thấy vậy ánh mắt đều nhanh trợn tròn, tên thiếu niên này vậy mà định ném cái kia cửa sắt sang bên này? Hắn ném nổi sao?
Triệu Vô Cực hành động lập tức khiến một đám người ở phía sau kinh hô:
“ Triệu Vô Cực có thể nâng lên cái kia cửa sắt đã đáng kinh ngạc rồi, hắn lại còn có thể ở nó trạng thái cao tốc xoay tròn ném được sao? Hắn còn là người hay không?”
“ta nhìn hắn chính là đang phô trương thanh thế a, chỗ này cách Thanh Thành kiếm phái cũng phải có mấy chục mét, hắn ném tới nơi mới là gặp quỷ đây!”
“ nhưng nhìn hắn thái độ tự tin như vậy, thật giống như là có thể làm được a!”
“ ta cũng tự tin ta đánh thắng đỉnh phong cao thủ, sự thực thì sao? Ta không đánh được a. tự tin là một chuyện, hiện thực lại là một chuyện khác!”
“ mặc cho hắn có thể ném hay không, ta tin chắc Triệu Vô Cực thần lực sau ngày hôm nay liền sẽ ở trên giang hồ truyền ra, sau này chỉ sợ không ai dám xem thường hắn nữa rồi!”
“ ngu ngốc, trước đây có ai dám xem thường hắn sao? Xem thường hắn người, sớm đã bị hắn diệt toàn môn, mà không xem thường hắn người nhưng lại tìm hắn gây sự, bây giờ đang phải đối mặt với diệt môn nguy cơ a! còn ai dám xem thường hắn?”
“ mau nhìn, Triệu Vô Cực muốn ném!”
Đám người dồn dập nhìn về bên kia, chỉ thấy Triệu Vô Cực dùng lực vô cùng ảo diệu, trọng tâm của hắn từ chân sau đổi thành chân trước, lực lượng từ ngón chân truyền lên tới bàn chân, dọc theo chân đi lên eo, eo vặn một cái trên tay liền mạnh mẽ ném ra.
Cả một cái dài hai mét rộng một mét dày hai thốn cửa sắt đang xoay tròn cực nhanh cứ như thế bị hắn mạnh mẽ xem như một cái đĩa ném ra.
Vù Vù Vù!
Âm thanh xé gió vang lên, cửa sắt bị Triệu Vô Cực cự lực một cái nhẹ nhàng liền ném lên cao, thẳng hưởng Thanh Thành kiếm phái đệ tử.
“ ông trời ơi, hắn thật sự ném nổi. Không những thế còn ném rất cao. Nhìn độ cao này, chắc chắn có thể xông tới được Thanh Thành kiếm phái vị trí a!”
“ thần kì, quả thật thần kì! Không ngờ hôm nay ta tới xem lại được chứng kiến một màn đặc sắc như vậy! Lần đầu tiên trong đời ta được thấy dạng này phong cách chiến đấu a, quá mãnh liệt!”
“ Thanh Thành kiếm phái chỉ sợ lần này triệt để xong, nếu ta là bọn hắn ta đã sớm chạy, không biết bọn hắn dựa vào đâu tự tin mấy cái thủ nỗ này có thể bắn chết được bốn vị đỉnh phong cao thủ cùng một loạt nhất lưu cao thủ của Từ gia.”
“ Thanh Thành kiếm phái chính là một đám ngốc bức, cố thủ chờ chết a. đúng là gian ngoan mất linh mà!”
......
Cửa sắt ở trên cao nhanh chóng xoay tròn kéo ra một tiếng to lớn phá phong đập tới, Thanh Vô Điền khuôn mặt tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng, nhìn tốc độ xông tới của cửa sắt, cho dù là ba cái hắn cùng lên chỉ sợ cũng không dám ngạnh kháng,
Cho dù lão tổ của hắn còn sống, cũng chỉ có thể lựa chọn né lui.
Nội lực có thể làm cho võ giả có được sức mạnh to lớn, phi diêm tẩu bích, nhưng đứng trước cái này xoay tròn cửa sắt mang theo vô cùng kinh khủng cuồng phong bọn hắn như cũ cảm thấy bất lực vô vọng.
Cửa sắt bây giờ không khác gì là một cái gián lên vô địch nhãn mác đồ vật, không hề có một người nổi lên ý nghĩ đỡ được nó, cùng nó ngạnh kháng.
Bởi vì hành động đó, chính là đang tìm chết.
Thanh Vô Điền hét to một tiếng:
“ tất cả tránh nhanh!”
Nói xong hắn tiên phong phi thân rời đi, bởi vì Triệu Vô Cực phương hướng nhắm tới, chính là hắn cùng nơi tập trung đông Thanh Thành kiếm phái cầm phá cương nỗ nhất.
Thanh Thành kiếm phái đệ tử đều học theo hắn, bọn hắn dồn dập tránh lui.
Ầm! Ầm! ầm!
Thanh Thành kiếm phái đệ tử vừa né qua, phía sau lưng của bọn hắn liền vang lên một cái kinh thiên động địa tiếng nổ tung.
Chỉ thấy cửa sắt hóa thân thành một cái phá dỡ máy móc hướng đình đài lầu viện nhà cửa của bọn hắn đập tới, nơi nó đi qua, một nhà cửa cho dù xinh đẹp sa hoa cũng hóa thành một mảnh phế tích.
Cơ đồ Thanh Thành kiếm phái xây dựng mấy trăm năm, lúc này đã gặp phải đả kích nghiêm trọng.
Thanh Vô Điền nhìn thấy cảnh này đều nhanh muốn phát điên, không ngờ chỉ vì một lần tính sai đắc tội Từ gia cùng cái này sát tinh Triệu Vô Cực, Thanh Thành kiếm phái của hắn lại thất bại thảm hại đến mức như vậy.
Trước đây bọn hắn cho dù ở dưới Từ gia đại thế run run rẩy rẩy cố gắng kéo dài hơi tàn, nhưng vẫn là có thể sống yên thân.
Nhưng bây giờ, chính là họa diệt môn a!
Thanh Vô Điền ánh mắt đỏ chót tràn đầy tơ máu nhìn về phía Triệu Vô Cực, hắn muốn ghi nhớ thật kĩ cái này khuôn mặt, cái này thanh niên ngày hôm nay đã phá đi của bọn hắn Thanh Thành kiếm phái mấy trăm năm gây dựng sản nghiệp.
Nhưng ánh mắt hắn đảo qua vị trí, Triệu Vô Cực đã không còn ở đó nữa rồi.
Hắn đi đâu?
Trong lòng Thanh Vô Điền chợt lạnh xuống, bởi vì bên kia, đã truyền tới một tiếng thê thảm tới cực độ của Thanh Thành kiếm phái đệ tử.
A a a a a!
Tiếng la không chỉ một, mà còn đang không ngừng vang lên.
Thanh Vô Điền khóe mắt sắp nứt nhìn về phía bên kia, Triệu Vô Cực đang dùng một tốc độ nhanh đến cực hạn mà ngay cả hắn cũng chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy một cái hắc ảnh đang ở giữa đám đệ tử Thanh Thành kiếm phái của hắn xuyên toa, mỗi nơi hắn đi qua liền chỉ vung lên một trảo, một trảo xuống, đầu lâu nát.
Triệu Vô Cực chính là lợi dụng thời cơ Thanh Thành kiếm phái hoảng hốt tránh né cái cửa sắt kia xông tới, toàn lực phát động thân pháp đột kích hàng phòng ngự của bọn hắn, trước tiên liền chọn đối tượng cao uy hiếp ra tay.
Người bị hắn đánh giết cũng chỉ có thể kêu lên một tiếng “ A” thảm thiết ma thôi, nhưng bọn hắn số lượng nhiều Triệu Vô Cực ra tay lại nhanh, bởi vậy gần như là tiếng kêu rên không dứt.
Thanh Vô Điền muốn phát điên, hắn không nhịn nổi nữa, lúc này quản cái rắm ngươi cảnh giới gì, giết lại nói:
“ Triệu Vô Cực, ngươi muốn chết! Mau dùng phá cương nỗ bắn hắn!”
Trong miệng ra lệnh, Thanh Vô Điền tốc độ cũng không chậm, hắn lập tức rút kiếm ra hướng Triệu Vô Cực xông tới.
Xoẹt!
Một đạo kiếm khí trảm không mà tới, Thanh Vô Điền cảm giác được một cỗ cực kì nguy hiểm khí tức sấn tới, hắn vội vàng sáng lên cương khí, trên thân kiếm kiếm cương đại thịnh, muốn phản kích.
Đáng tiếc, hắn chỉ là nhất lưu cảnh giới cao thủ, mà người chém ra kiếm này, chính là Từ Tiểu Bạch, đỉnh phong sơ kì cao thủ.
Từ Tiểu Bạch đối với Lăng Vân kiếm pháp lĩnh ngộ không kém, hắn lại chỉ chuyên tu một môn kiếm pháp này, căn cơ cực kì vững chắc, bởi vậy hắn chém ra kiếm khí, cũng không phải là đơn giản đón đỡ như vậy.
Thanh Vô Điền vội vàng phản kích một kiếm, chẳng những không đem lại kết quả gì, ngược lại hắn kiếm cũng bị kiếm khí của Từ Tiểu Bạch mạnh mẽ chém đứt ngang, cơ thể hắn bị kiếm khí mạnh mẽ chẻ ra làm đôi.
Thanh Vô Điền trên gương mặt tức giận đọng lại, hắn giống như là hóa thành một cái tượng đá trơ ra một chút, cuối cùng cơ thể bị tách ra làm hai nửa rơi xuống, máu tươi chảy ướt nhẹp cả mặt đất.
Từ Tiểu Bạch cười lạnh:
“ tôm tép nhãi nhép, cũng dám quấy rối Vô Cực?”
Từ Nghĩa khóe mắt giật giật, Từ Tiểu Bạch gần đây phát triển quá nhanh nội lực cũng quá mạnh.
Thanh Vô Điền chính là Thanh Thành kiếm phái chưởng môn a, thực chất người cầm quyền.
Hắn chính là nhất lưu viên mãn cảnh cao thủ, vậy mà một chiêu kiếm khí của Từ Tiểu Bạch cũng không đỡ được, bị hắn chê làm tôm tép nhãi nhép.
Vậy Từ Nghĩa bây giờ, nhất lưu viên mãn cảnh, chẳng phải cũng là tôm tép nhãi nhép rồi?
Mặc dù trong lòng không thuận khí, nhưng Từ Nghĩa cũng không dám nói gì.
Từ gia lão tổ Từ Chấn Thiên ở một bên hứng thú quan sát mọi thứ, thỉnh thoảng lại khen ngợi hai câu:
“ a, kiếm khí thật mạnh a, không hổ là của chúng ta Từ gia thiếu chủ!”
Từ Tiểu Bạch cũng không để Triệu Vô Cực một mình chiến đấu, hắn lúc này chú ý thấy Triệu Vô Cực bên kia đã sắp giết được mấy chục người, bởi vì tốc độ thân pháp của hắn quá nhanh ra tay lại quá sắc bén mà đám người kia cho dù cố gắng bắn tên cũng không thể chạm được vào một góc áo của hắn, bởi vậy trong nháy mắt liền chết người ngã ngựa đổ.
Từ Tiểu Bạch lên tiếng nói:
“ Từ gia đệ tử nghe lệnh, xông lên giết sạch Thanh Thành kiếm phái đệ tử cho ta! Người dám cả gan chốn lại liền một kiếm trảm chi, người chạy chớ đuổi!”
“ vâng!”
Bên dưới Từ gia đệ tử liền một mảnh ánh mắt lửa nóng nhìn về phía Từ Tiểu Bạch bóng lưng, chỉ thấy hắn động thân một cái xông vào đoàn chiến, đám người này cũng lập tức xông lên.
Hôm nay, Thanh Thành kiếm phái lão tổ chết, chưởng môn Thanh Vô Điền cũng chết, Thanh Thành kiếm phái, đã diệt vong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.