Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực vừa muốn đuổi giết Âm hậu, Âm hậu đã nhẹ nhàng lắc thân hình một cái lập tức lấy lại thăng bằng sau đó nhẹ nhàng bay ngược, trên tay Cực ma trường sáng lên ẩn chứa sức hủy diệt to lớn hướng về phía Triệu Vô Cực đe dọa, chỉ cần hắn dám tới, Âm hậu liền sẽ phản công.
Triệu Vô Cực trong lòng thở dài, hắn biết thời cơ tốt nhất đã đi qua, không thể truy kích nữa rồi, truy kích cũng không còn ý nghĩa gì lớn nữa, bây giờ chính là chân chính đọ sức, không còn cái gì đầu cơ trục lợi cơ hội.
Âm hậu mũi chân nhẹ nhàng đạp đất một cái, nàng cố nén trong người mình một ngụm nghịch khí đảo ngược, ánh mắt căm tức nhìn về phía Triệu Vô Cực.
Từ lúc được giang hồ gọi là Âm hậu, nàng đã không còn để nhất lưu cao thủ vào mắt, không ngờ hôm nay lại bị một cái nhất lưu viên mãn trẻ tuổi thanh niên đánh cho nước đắng đều nhanh nôn, đúng là một nỗi sỉ nhục to lớn.
Âm hậu âm thanh không còn thánh thót như trước, khuôn mặt tràn đầy tức giận cùng đề phòng nhìn về Triệu Vô Cực hỏi:
“ ngươi tại sao có thể đánh nát cương khí hộ thân của ta, theo lí thuyết mà nói đây là chuyện không thể nào!”
Triệu Vô Cực đang định giải thích một phen, ở trước mặt nàng thuận tiện trang bức một chút, nhưng hắn đầu óc cơ linh khẽ hiện, khóe môi kéo lên một nụ cười, dưới chân thân pháp đã lại triển khai, nhanh chóng hướng Âm hậu xông tới.
Âm hậu thấy đối phương không muốn nói nhiều chỉ chực hướng nàng cường công cười lạnh nói:
“ ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng có thể mộ kích đánh trúng ta liền có lần thứ hai sao? Lúc nãy chúng ta không rõ ràng thực lực của nhau, bây giờ ngươi muốn làm lại trò cũ là chuyện không thể nào!”
Cực Nhạc Ma Công - tiểu cực ma chưởng!
Ầm!
Hai người chưởng ánh lóe lên một cái liền va chạm, một vòng sóng xung kích nổ ra, Triệu Vô Cực bị đẩy lùi lại năm bước, Âm hậu thì đứng im tại chỗ, nhưng nàng tay đang khẽ run lên bần bật, hiển nhiên vừa rồi cùng Triệu Vô Cực một chưởng đối nhau, nàng cũng ăn thiệt thòi không nhỏ.
Triệu Vô Cực không hề vì bản thân bị đánh lùi mà buồn, hắn ngược lại tiếp túc nhanh nhẹn ổn định khí tức vì đối chưởng với Âm hậu mà nhộn nhạo trong cơ thể tiếp tục xông lên.
Lúc này Âm hạu lập tức nghe được âm thanh của Triệu Vô Cực ở trong gió loáng thoáng truyền tới:
“ Âm hậu tiền bối, ngài một chưởng vừa rồi hẳn đã biết ta vì sao có thể đánh tan cương khí của ngươi đi!”
Cực Nhạc Ma Công - đại cực ma trường!
Ầm!
Hai người lại đối một chưởng, Triệu Vô Cực lần này cơ linh không để cho Âm hậu dắt mũi hắn đi, vừa chạm liền lùi không cho nàng cơ hội khóa chặt khí của hắn bắt ép hắn cùng nàng đấu nội lực.
Thân ảnh của hắn lại nhanh chóng di chuyển hóa thành từng đạo tàn ảnh ở xung quanh Âm hậu xuất hiện, liên tục đánh ra chưởng pháp.
Âm hậu cũng không phải là đèn cạn dầu, nàng thần kinh phản ứng tốc độ là cực kì nhanh nhạy, Triệu Vô Cực đánh ra bao nhiêu chưởng nàng liền đối ứng bấy nhiêu chưởng, cho dù hắn liên tục ở quanh thân nàng đảo loạn ánh mắt của nàng cũng vô dụng, Âm hậu phòng thủ cực kì kín kẽ như là tường đồng vách sắt giọt nước không lọt.
Triệu Vô Cực vừa liên tục công tới vừa nói:
“ ta sử dụng võ công, chính là một môn tên Vô Cực bảo điển do ta tự sáng tạo, cũng chỉ có dăm ba chiêu mà thôi. Vừa rồi đánh vào người ngươi chính là Cương nhu biến một chiêu bên trong đó, có cả nhu lẫn cương. Ngươi bị nội thương chính là nhu kình, cương khí bị đánh vỡ chính là cương kình.
Thiên hạ võ công, vô kiên bất tồi, duy khoái bất phá đạo lí đơn giản này ngươi hẳn là hiểu.
Mỗi cánh tay ta đều có thể đánh ra bốn trăm kg lực lượng, nhất lực hàng thập hội, ngươi cương khí có thể phòng ngự cực kì mạnh mẽ nội lực đánh vào, nhưng nó gặp phải ngoại lực cường công một kích chỉ sợ sức chống cự cũng không có bao nhiêu, điều này ta thường xuyên cùng Mị nhi giao thủ vô cùng rõ ràng, đây chính là yếu điểm của Cực Nhạc Ma Công cương khí, chủ phòng nội thứ phòng ngoại.
Các ngươi cương khí khó lòng phòng bị những cái kia ngoại công cực lớn võ giả đánh vào, bởi vậy đối với ngoại công cao thủ các ngươi luôn là tránh nặng tìm nhẹ, tránh thực tìm hư mà đánh, dùng nội lực cao cường áp chế đối phương mà không phải cùng đối phương ngạnh kháng.
Sai lầm đầu tiên của ngài chính là cho rằng tốc độ của ta cực hạn chỉ bằng ngài nhưng không biết ta so với ngài còn nhanh hơn một thành.
Sai lầm thứ hai chính là bị vẻ bề ngoài của ta đánh lừa, không hề biết ta là một cái có cực mạnh ngoại công võ giả, vừa lên liền bị ta dùng ngoại lực đập vỡ cương khí.
Thật không ngờ đỉnh phong cao thủ như người cũng có thể phạm vào cấp thấp sai lầm như vậy!”
Triệu Vô Cực vừa nói vừa đánh, hai người trong nháy mắt đã giao thủ hơn trăm chưởng, không ai chiếm được cái gì lợi thế, Triệu Vô Cực cuối cùng không chịu nổi Âm hậu nội công thâm sâu như biển trùng kích, trước tiên lui ra.
Hắn vừa nói câu cuối cùng có chút lên mặt dạy đời, khiến cho sắc mặt Âm hậu có chút khó xem, nhưng hắn cũng không thể hiện ra thái độ cao ngạo gì, khuôn mặt một vẻ bình tĩnh giống như là đang phân tích trận đấu vậy.
Âm hậu sắc mặt âm trầm nhìn lấy hắn nói:
“ quả nhiên Mị nhi ánh mắt so với ta tốt, chọn nam nhân liền ưu tú như vậy. Nhưng chỉ cần ngươi chết, nàng liền trong lòng không có bất kì cái gì vướng bận. Vì yêu ngươi, nàng tâm vĩnh viễn sẽ không chưa đựng thêm bất kì nam nhân nào, một lòng tu luyện, tương lại nói không chừng còn có thể nhòm ngó cái cảnh giới kia. Ta thân làm sư phụ, nhất định phải vì nàng mà dọn sạch con đường này!”
Triệu Vô Cực cũng không để ý nàng trong lời nói sát ý, hắn hiếu kì hỏi:
“ ồ, Âm hậu cũng có nam nhân sao? Trên đời này rốt cuộc là ai có thể xứng với ngài a? hắn còn sống không? đang ở đâu?”
“ đấy không phải là chuyện ngươi nên quan tâm! Ngươi nên nghĩ xem bản thân mình còn có thể tiếp tục chịu được mấy chiêu thì hơn!”
Nói xong Âm hậu trên người khí thế tăng cao, nàng sau lưng áo choàng không gió tự bay, khí thế bức người, sát cơ ẩn hiện.
Triệu Vô Cực trong ánh mắt tập trung cao độ nhìn về phía Âm hậu, hắn vừa nãy một chưởng chiếm tiểu tiện nghi liền ép cho nàng phải dùng đại cực ma chưởng tới ứng đối mới có thể phần nào hóa giải nguy cơ, bây giờ đối phương giống như là muốn nghiêm túc, hắn cũng không thể sao nhãng.
Âm hậu khuôn mặt lạnh lùng nhìn lấy Triệu Vô Cực, lạnh giọng nói:
“ Cực Nhạc ma công- ma khí xung thiên!”
ầm!
Trên người Âm hậu áo choàng tung bay, ánh mắt của nàng lóe ra đáng sợ quang mang khí thế thẳng tắp kéo lên cao.
Triệu Vô Cực trong lòng giật mình, đây là cái gì chiêu thức? Sao trước đây chưa hề thấy Tiếu Mị Mị sử dụng? Hắn nên ứng đối thế nào đây?
Âm hậu còn chưa dừng lại ở đó, xung quanh nàng bắt đầu lan tỏa ra một tràng quái dị trường lực nó không hề có một chút sức mạn tấn công nào, nhưng lại chân chân thực thực ẩn hiện ở đó khiến Triệu Vô Cực không dám mạo hiểm tấn công.
Hai tay nàng hơi nâng lên, xung quanh Âm hậu phạm vi ba mét đất đá giống như bị cái gì siêu năng lực khống chế bắt đầu trôi nổi lên.
Triệu Vô Cực ánh mắt co lại, lại là dĩ khí ngự vật.
Âm hậu ngón tay một chỉ, đám đá vụn kia như là ong vỡ tổ hướng Triệu Vô Cực lao tới, bên trên mỗi cục đá vụn đều mang lên màu hồng quang mang, chứng tỏ chúng đã được Âm hậu phụ gia nội lực, nàng muốn phản công.
Triệu Vô Cực cương khí hộ thân sáng lên, hắn không hề động đậy chỉ là đứng yên một chỗ.
Đá vụn đập lên cương khí hộ thân của hắn như là va phải tường đồng vách sắt lập tức bị chắn lại ở bên ngoài không hề mảy may có thể tiến thêm nửa bước.
“ cương khí không tồi!” Âm hậu trong lòng tán thưởng một tiếng, nàng cũng không dừng lại ở đấy hai tay liên tiếp ngưng tụ ra tiểu cực ma chưởng sau đó vung lên.
Tiểu cực ma chưởng từng viên hình tròn lớn bằng hai cái nắm tay bị Âm hậu dùng “khí” của nàng điều khiển vừa ngưng tụ xong lập tức li thể hướng Triệu Vô Cực bên này bắn sang.
Lấy độ cứng cương khí hộ thân của Triệu Vô Cực mà nói có thể ngạnh kháng được một cái hai cái tiểu cực ma chưởng, nhưng Âm hậu không ngừng nghỉ hướng hắn bên này ném ra tiểu cực ma chưởng khiến hắn đau đầu vô cùng không dám ngạnh kháng lập tức thân hình lắc lư nhanh chóng né tránh.
Ầm!
Một cái tiểu cực ma chưởng ở sát người hắn bay qua, không thể gây được cái gì sát thương nhưng nó vừa đập xuống đất liền biến thành một cái tiểu vụ nổ, nội lực ở bên trong bị giải phóng ra khiến cho đất đá bay tứ tung.
Triệu Vô Cực đứng mũi chịu sào hắn bị đất đá từ phía sau tập kích, tuy không phá được cương khí hộ thân của hắn nhưng cũng gây cho hắn rất nhiều khó chịu.
Mà Âm hậu còn đang không ngừng nghỉ ném tiểu cực ma chưởng qua bên này, hắn không thể không dời đi bước chân.
Nội lực li thể, dĩ khí ngự vật (kiếm) đây chính là đặc điểm của đỉnh phong cảnh giới, là thứ bọn hắn dựa vào để nghiền ép tất cả những cảnh giới thấp hơn.
Muốn vượt cấp khiêu chiến? Khó!
Muốn vượt cấp khiêu chiến kinh nghiệm lão đạo căn cơ vững chắc Âm hậu? Khó càng thêm khó!
Triệu Vô Cực phải làm gì đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.