Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực hướng theo Tiếu Mị Mị phương hướng chỉ vào nhìn lại, hắn phát hiện ra trên bức tường đá bị người khác dùng kiếm viết ra không ít văn tự cùng hình vẽ.
Hắn tinh tế tỉ mỉ đọc một lần, trên đó viết:
“ ta là Yến Cứu, nữ chủ nhân của động phủ này, viết lại đôi dòng để cho hậu nhân nếu có lạc vào đây hiểu rõ.
Nơi đây là một cái thung lũng vô danh, bị kẹp giữa Thôi Vân sơn cùng Vô Kiến sơn, bốn phía đều là vách núi cheo leo, người không có nhất lưu viên mãn cảnh giới cùng thân pháp tinh diệu nếu rơi xuống may mắn không chết cũng đừng hòng leo lên được.
Thung lũng chỉ có duy nhất một đầu ra, bên kia lại là đầm lầy, chướng khí mù mịt, không cẩn thận bước vào gặp phải khí độc liền có nguy cơ bỏ mình vẫn lạc.
Ta cùng sư huynh Đao Tam vốn là người của Cực Nhạc Ma Tông, từ lúc nhập tông liền cùng nhau tu luyện song tu công pháp, ở trên giang hồ hồ tuy không có tiếng tăm gì quá nổi trội nhưng cũng tu luyện được một thân công lực vô cùng mạnh mẽ.
Trong cuộc đời, thứ làm cho ta cùng sư huynh hãnh diện nhất chính là song tu công pháp cùng thân pháp của chúng ta. Chúng ta dựa vào sở học của mình hiểu biết về các quẻ bát quái mà sáng tạo ra Bát quái đạp tinh bộ, ở trên giang hồ nếu xét về độ biến ảo có thể xem như đỉnh phong, không có mấy cái thân pháp có thể sánh ngang, nhưng nhược điểm chính là đường dài bôn tẩu.
Lúc gia nhập Cực Nhạc Ma Tông, chúng ta chỉ là thấp kém nhất đệ tử, được phát xuống một bộ cơ sở tu luyện yếu quyết, kinh mạch trên cơ thể nhận dạng cùng một cuốn song tu công pháp.
Chúng ta vì tu luyện sau đó liền cùng nhau hợp lại, may mắn sư huynh của ta là một cái tốt nam nhân, ta cũng vì thế rất được hắn cưng chiều, chưa bao giờ đối xử lạnh nhạt với ta.
Đáng tiếc chúng ta tu luyện song tu công pháp không có kiềm chế, chỉ ham thích nhục thân bên trên vui vẻ nên tuổi trẻ không tiết dục, đến cuối cùng, cho dù ta cùng sư huynh vô cùng yêu thương nhau, xem nhau còn quan trọng hơn cả tính mạng của bản thân mình cũng không có được của chúng ta kết tinh sinh mệnh tinh hoa, tiếc thay!
Chúng ta trải qua ở trên giang hồ không ít tranh đấu cùng thăng trầm, lại trở lại tông môn bị cuốn vào quyền lực vòng xoáy, sư huynh ta vốn đã chán ghét giang hồ người lừa ta gạt, chúng ta một ngày nọ đi tới vách núi này, quyết định xuống đây thám hiểm một phen.
Dựa vào nội lực thâm hậu cùng siêu phàm thân pháp, chúng ta thuận lợi xuống đến thung lũng này, sư huynh vô cùng thích nơi này, liền đặt tên cho nó là Thôi Tình cốc, lấy tên loài hoa chủ đạo của thung lũng mà đặt tên.
Thôi tình cốc rất ít loại thú ăn thịt, đa số đều là thú ăn cỏ, bởi vật rất yên tĩnh tường hòa, chúng ta ở đây cũng rất vui vẻ, nhưng thứ làm cho sư huynh ta thích nhất chính là ở đây Thôi tình hoa.
Thôi tình hoa cái tên liền có thể nói rõ nó tác dụng, chính là thôi thúc dục vọng nguyên thủy nhất của con người.
Sư huynh ta cùng ta ở đây tìm ra cái này động phủ, sau đó định cư ở đây, quyết định sống hết quãng đời còn lại ở đây.
Trong lúc rảnh rỗi, chúng ta cũng nghiên cứu qua cái này thôi tình hoa đặc tính.
Nó phát tác rất chậm, gần như người ngửi cũng không nhận ra bản thân mình là lúc nào bị nó ảnh hưởng, nếu bị thôi tình hoa kích thích sẽ cảm thấy cả người như lửa nóng, ham muốn phun trào.
Muốn giải cái này trạng thái chỉ cần cùng người khác giới giao hợp khiến cho âm dương điều hòa liền có thể.
nhưng không có người khác giới tiến đến giao hợp phát tiết cũng sẽ không bạo thể mà chết, nhưng kìm nén thôi tình phấn hoa trong cơ thể cũng sẽ biến thành độc tố khiến cho ngươi về sau hoàn toàn vô dụng.
Hơn nữa cái này giống một loại thuốc kích thích hơn là độc tố, cho dù là nhân loại hay động vật ngửi phải mùi hoa của nó đều không thể kháng cự, nó cũng không thể dùng nội công đi bài trừ, loài ong thu mật của nó cũng là một loại ong lạ chúng ta không biết tên, nhưng dường nhu chúng không hề bị mật hoa ảnh hưởng.
Bởi vậy nếu xuống đây chỉ có một mình ngươi, vậy thì ngươi quá thảm, xin chia buồn.
Nếu là xuống hai người nam nhân, vậy thì ta chỉ có thể ha ha mà thôi!”
Bên này chữ viết rất dài, Triệu Vô Cực đọc đến chỗ này mặt liền xạm lại, ha ha là cái gì ý tứ, đây là đang khuyên người ta chơi gay sao? Quá phận.
Hắn cố nén trong lòng khó chịu kiên nhẫn đọc tiếp:
“ nếu rơi xuống là hai người nữ nhân, vậy thì cùng rơi xuống một người không khác nhau là mấy.
Nếu rơi xuống là một nam một nữ, vậy thì chúc mừng các ngươi, bộ này Long phượng đồng vũ song tu công chính là ta cùng sư huynh dành cả đời tâm huyết nghiên cứu ra, lại dựa vào thôi tình hoa ở chỗ này làm vật dẫn cải biến, là trên giang hồ chí cao vô thượng song tu công pháp, nam nữ cùng luyện, kết hợp với của chúng ta Bát quái đạp tinh bộ, trên giang hồ này liền không ai có thể ngăn cản bước chân của các ngươi!
Nếu không phải là nam nữ rơi xuống, vậy thì bộ này bát quái đạp tinh bộ coi như là quà cho các ngươi, ít ra chúng ta võ học một đời cũng không bị thất truyền ở đây.
Chúng ta một đời người ở trên giang hồ lăn lộn, cuối cùng cũng xem như là có một cái kết có hậu, ta cùng sư huynh ở đây ở ẩn chờ đợi sinh mạng kết thúc. Đáng tiếc sư huynh tuổi trẻ quá độ, về sau lại vì nghiên cứu mới Long Phượng đồng vũ song tu công mà hao tổn tinh khí, so với ta đi trước một bước, đáng buồn thay!
Một đời cùng đồng hành một đời cùng yêu, sư huynh đi, ta cũng không muốn sống nữa, có thể cùng hắn chung một mộ chính là đời ta vui sướng mãn nguyện nhất kết thúc!”
Triệu Vô Cực đọc xong, hắn hít sâu một hơi, chỉnh đốn suy nghĩ của mình.
Nơi này là Đao tam cùng Yến Cửu, một cặp cao thủ của Cực Nhạc Ma Tông năm xưa nơi quy ẩn.
Bọn hắn đã chết, trước lúc chết, cảnh giới của bọn hắn ít nhất là nhất lưu viên mãn cảnh giới nếu không bọn hắn cũng không thể dễ dàng ra vào cái này thung lũng như vậy.
Thung lũng có một đầu ra duy nhất, lại là tràn ngập chướng khí đầm lầy, không thể nào xâm nhập.
Muốn ra chỉ có thể học xong cái này bộ khinh công cùng với tu luyện đến nhất lưu viên mãn cảnh giới mới có thể thuận lợi thoát đi.
Quan trọng nhất, bọn hắn đang bị trúng độc, là thôi tình hoa độc.
Nói độc cũng không chính xác, bởi vì thôi tình hoa chỉ là phụ trợ dược vật kích thích nhu cầu sinh lí của con người mà thôi, bình thường chỉ cần cùng người khác giới giao hợp liền không có vấn đề gì.
Dùng đúng cách, nó chính là dược liệu, nhưng dùng sai cách, vậy thì xin lỗi, ngươi không thể làm nam nhân được nữa rồi.
Chỉnh lí một chút dòng suy nghĩ, Triệu Vô Cực nhìn sang bên phải, quả nhiên một bên chính là khắc hai bộ công pháp.
Một bộ song tu công, một bộ thân pháp.
Hắn tỉ mỉ đọc lên, bắt đầu nghiên cứu ở bên trong ảo diệu, xem có trá gì không.
Tiếu Mị Mị cũng khẩn trương xem kĩ công pháp, nàng cũng biết được bản thân đã trúng độc, chỉ sợ lát nữa độc sẽ phát tác, lúc đó...
Tràng cảnh kia quá hương diễm, Tiếu Mị Mị không dám nghĩ tiếp.
Nhưng nàng không biết, trong lòng Triệu Vô Cực đang kêu khổ thấu trời.
Hắn tu luyện Tử Hà Bất Diệt thần công đến luyện tạng thiên yêu cầu trước đưa chính là cấm dục không được phá đồng tử thân, nếu không tốc độ tu luyện sẽ cực lớn giảm xuống.
Vừa nghe được đến cái gì thôi tình hoa, hắn liền cảm giác không ổn, đọc hết Yến Cửu để lại di thư, hắn trong lòng trầm trọng vô cùng.
Mất đi đồng tử thân, tốc độ tu luyện của hắn sẽ rơi xuống rất nhiều, đến lúc đó muốn đột phá nhất lưu viên mãn còn không biết bao giờ.
Dù sao hắn tu luyện cũng so người khác lâu hơn rất nhiều, Triệu Vô Cực trong lòng liền cảm giác được một sự trầm trọng không hề nhẹ.
Lấy hắn suy đoán, trong miệng Yến cửu nhất lưu viêm mãn tiêu chuẩn, hắn chỉ cần đạt tới nhất lưu hậu kì liền có thể phát huy ra cỡ đó sức mạnh.
Dù sao hắn căn cơ vững chắc, nội lực so với người khác tinh thuần hơn không ít.
Nhưng vấn đề chính vẫn là hắn bị phá đông tử thân a.
Tuy Tiếu Mị Mị rất xinh đẹp, có thể cùng nàng làm chuyện đó Triệu Vô Cực cũng rất ham muốn, nhưng hắn không rõ cái này thôi tình hoa có thể khiến cho hắn cái này chưa phát dục thiếu niên có thể trở thành chân chính nam nhi được hay không, nếu được thì hắn chẳng lẽ thật phải tới sao? Tử Hà Bất Diệt thần công tu luyện đã chậm lại còn bị mất đi đồng tử thân, hắn lại gặp song trọng giảm xuống tốc độ tu luyện chỉ sợ luyện đến già mới có thành tựu mất a!
Cái này Triệu Vô Cực một vạn cái không muốn, hắn nhất định phải nghĩ ra cái gì phá cục.
Triệu Vô Cực nhanh chóng đọc lên cả hai loại công pháp tu hành khẩu quyết, nhớ kĩ bọn nó hình ảnh minh họa.
Đối với tinh thần lực mạnh mẽ hơn người như Triệu Vô Cực mà nói, nhớ rõ mấy thứ này chỉ là một chút lòng thành.
Hắn nhanh chóng phân tích Long Phượng đồng vũ song tu công, ánh mắt dần dần sáng lên.
Nhưng chợt một cái mềm mại tay dài bỗng nhiên làm hắn giật mình từ trạng thái chuyên tâm suy nghĩ tỉnh lại.
Triệu Vô Cực quay đầu lại, chỉ thấy Tiếu Mị Mị trên mặt toàn là ửng đỏ, nàng hai mắt có chút mê li, môi hồng hé mở hướng Triệu Vô Cực nhào tới.
Triệu Vô Cực không dám tránh né, sợ làm nàng bị té. Tiếu Mị Mị gọn gàng ôm lấy hắn.
Không cần nói cũng hiểu, nàng đã bị thôi tình hoa độc phát tác, bắt đầu mất đi sự tỉnh táo cùng khống chế cơ thể, bị dục vọng xâm lấn.
Tiếu Mị Mị ánh mắt tuy mê li nhưng nàng vẫn chưa hoàn toàn mê thất, nàng nghẹn ngào nói:
“ hỏng rồi, Vô Cực, ta độc phát!”
P/s: bản thân tác giả viết xong chương này cũng cảm thấy lạ lạ, nhưng đọc lại cũng không rõ lạ chỗ nào /cdeu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.