Chương trước
Chương sau
Lưu Ngạo vừa nghe Triệu Vô Cực nói xong sắc mặt lập tức trầm xuống.
Chỉ cần nhìn thái độ tự tin của hắn cũng có thể hiểu được, Triệu Vô Cực chính là có cách lật bàn. Tuy không biết Triệu Vô Cực muốn dùng chiêu trò gì nhưng hắn lành ít dữ nhiều a!
Triệu Vô Cực cũng không để lỡ thời gian, hắn lập tức giải thích nghi hoặc cho Lưu Ngạo, tay trái của hắn vận chuyển lên Thiên Địa Tinh biến chưởng hướng tay phải mu bàn tay vỗ lên:
“ thiên địa hợp kích!” 
Tay trái của hắn đè lên mu bàn tay phải, nội lực như là thủy triều lập tức tàn tán ra, hòa làm một thể đối kháng với Lưu Ngạo một kiếm này.
Lưu Ngạo vốn đang chiếm thượng phong một kiếm bị Triệu Vô Cực vỗ thêm vào một lần Thiên Địa Tinh biến chưởng lập tức cảm giác được một cỗ cự lực xông tới, hắn nội công lập tức bị đảo loạn, trên mũi kiếm một luồng mờ nhạt kiếm mang cũng trong nháy mắt bị đánh tan.
Ầm!
Một cái sóng khí nổ vang, Lưu Ngạo bị một cỗ cự lực đẩy ngược mà ra, hắn như diều đứt dây bay ngược về phía sau, không ngừng phun ra máu tươi.
Nặng nề rơi xuống đất một cái, Lưu Ngạo lăn mấy vòng cũng lập tức ngất đi, không tiếp tục động đậy.
Triệu Vô Cực ám kình ở trong kinh mạch của hắn điên cuồng đảo loạn, đánh nát không ít kinh mạch của hắn, nhưng Lưu Ngạo cũng không có nội công đi hóa giải cỗ ngoại lực này, đơn giản bởi vì nội công của hắn đã dùng hết cho việc áp chế Triệu Vô Cực rồi.
Cỗ ám kình này càng là như cá về biển điên cuồn đảo loạn khắp cơ thể đưa kinh mạch của Lưu Ngạo đánh cho một trận tan nát.
Lưu Ngạo vốn cũng không đáng bị thương nặng như vậy, nhưng hắn bất chấp hậu quả vận công, lại là dùng bí pháp, cơ thể cùng kinh mạch vốn đã phải gánh chịu áp lực vô cùng to lớn khiến chúng đang ở vào trạng thái kiệt quệ mệt mỏi vô cùng mềm yếu.
Triệu Vô Cực một cỗ tinh thuần nội lực đánh vào, như là sơn tặc vào nhà thôn làng, điên cuồng chém giết phá hoại bốn phía.
Triệu Vô Cực không cần tiếp tục ra tay, từ nay về sau Lưu Ngạo sợ rặng cũng không thể tiếp tục tu luyện.
Đương nhiên, ở trên đời này không có cái gì là chắc chắn hoàn toàn,chỉ có người chết mới khiến người ta yên tâm một chút.
Kinh mạch đứt gãy, lấy một số thiên tài địa bảo cũng có thể khôi phục được như lúc ban đầu, bởi vậy Triệu Vô Cực đã không làm thì thôi, muốn làm phải làm cho tuyệt.
Nhìn Lưu Ngạo thân hình như diều đứt dây bay xa, Từ Tiểu Bạch không nhịn được hét lên:
“ Vô Cực làm tốt lắm!”
Đám người lúc này mới tỉnh hồn lại, một người không dám tin hét lên:
“ Biện kinh thương hội Lưu Ngạo, Tiềm Long bảng đệ nhất nhân cứ như thế thì bại rồi? Mới chỉ có ba chiêu a! đây là sự thật sao? Ai nói cho ta đây không phải là sự thật đi!”
“ cao thủ so chiêu một chiêu cũng có thể quyết thắng bại cần gì đến ba chiêu! Hai chiêu trước bọn hắn chỉ là thăm dò lẫn nhau ma thôi, chiêu này mới thật sự là đỉnh phong quyết đấu, bài tẩy lật hết. Không ngờ Triệu Vô Cực so với trong lời đồn còn mạnh mẽ, Tiềm long bảng bảo tọa sợ rằng hôm nay cũng phải đổi chủ rồi!”
“ Một chiêu cuối cùng thiên địa hợp kích thật là hay, không hiểu Triệu Vô Cực lấy đâu ra dư lực ở trong chiến đấu cùng Lưu Ngạo vẫn còn có thể mạnh mẽ một lần nữa ngưng tụ Thiên Địa Tinh biến chưởng a, hắn không phải là người! là yêu nghiệt!”
“ đúng vậy, nội công tinh thuần dũng mãnh ta gặp không ít, không ngờ còn có thể gặp được loại này quái vật. Nội công của hắn so với nhất lưu cao thủ chỉ sợ còn hơn rất nhiều người a!” 
“ Lưu Ngạo tuy bại nhưng hắn thương thế có vẻ cực kì không ổn a, trông rất thê thảm. Lần này hắn thua không chỉ là tỉ thí võ công mà còn là Từ gia bộ mặt, Biện kinh thương hội tuyệt sẽ không bỏ qua, bọn hắn trước giờ không phải là cái gì tốt nói chuyện người!”
“ nếu ngươi biết Triệu Vô Cực hành động trước giờ sẽ không nói như thế. Hắn giỏi nhất chính là kéo cừu hận, đi tới đâu đều có người cùng hắn đánh sống đánh chết, nhưng tới giờ hắn vẫn mạnh khỏe đến chúng ta Thiên Vân Thành nhảy nhót, còn đánh cho Lưu Ngạo thật thê thảm!”
“ tên Triệu Vô Cực này cũng không phải người tốt lành gì! Hừ!”
“ đúng vậy, quá độc ác rồi! Nghe nói hắn trước giờ giết không ít người, ra tay chính là giệt tộc người ta!”
“ nhục thân lực lượng mạnh mẽ, tốc độ cực kì nhanh nhạy chưởng pháp lại là vô cùng bá đạo tuyệt luân, thêm một cái đầu trọc. Triệu Vô Cực tuy không phải người phật môn nhưng ta sao cảm giác hắn là người phật môn a!”
Mọi người lập tức ồn ào lên, có người bởi vì Triệu Vô Cực mạnh mẽ mà ước ao, xem hắn như thần tượng.
Có ngươi lại vì hắn mạnh mẽ mà ghen ghét hắn, chỉ trích Triệu Vô Cực máu lạnh vô tình hành sự như tà phái.
Có người đơn thuần xem chiến đấu không hề bình luận cái gì.
Có người lại một bộ xem cuộc vui, tìm hiểu Triệu Vô Cực đặc điểm bắt đầu bình phẩm hắn.
Mỗi người mỗi vẻ nhân sinh bách thái!
Triệu Vô Cực không hề để ý đám người này, hắn rảo bước đi tới trước mặt Lưu Ngạo, Lưu Ngạo lúc này đã sớm ngất đi, tại chỗ nằm yên như chó chết đâu còn cái gì sức phản kháng.
Trước mặt hắn lập tức xuất hiện hai cái thân ảnh, không ai khác chính là Lý Uẩn cùng Cụ Anh.
Cụ Anh lập tức rống to:
“ Triệu Vô Cực, ngươi muốn làm gì? chiến đấu đã kết thúc ngươi là người chiến thắng, chả lẽ ngươi còn muốn giết người? Lưu Ngạo chính là Biện kinh thương hội thiếu chủ, cha hắn chính là Lưu Nghĩa ngươi giết hắn chính là tìm đường chết. Cho dù ngươi võ công có siêu quần bạt tụy ở trong nhị lưu vô địch thủ cũng không chịu nổi nhất lưu cao thủ vây giết đi.
Ngươi giết hắn Biện kinh thương hội nhất định sẽ không tha cho ngươi, ngươi nên tỉnh táo một chút!”
Lý Uẩn cũng gằn giọng nói:
“ không chỉ có như vậy, ngươi nếu giết hắn đến lúc đó Cụ gia cùng Lý gia chúng ta sợ rằng cũng không thể ngồi yên, chúng ta cũng sẽ phải tham gia vào hành động truy sát ngươi, ngươi có thể chịu nổi nhiều cao thủ như vậy vây công hay sao?”
Hai người đứng chặn ở trước mặt Triệu Vô Cực, khí thế hung hăn vô cùng đầy đủ. Vừa ra chính là bưng ra gia tộc của mình nói rõ nguồn gốc muốn bức ép Triệu Vô Cực không muốn làm loạn.
Bọn hắn tuy chỉ là bạn ăn chơi, hai ngươi gia tộc so với Lưu Ngạo biện kinh thương hội còn phải kém mấy bậc nhưng dù sao nếu không đứng ra ngay lúc này Triệu Vô Cực làm cái gì không biết trời cao đất rộng hành động bọn hắn trở lại chăc chắc cũng phải gặp tai ương, bởi vậy mới đóng vai bằng hữu tốt ngăn cản Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, sau đó giống như thở dài nhìn hai người nói:
“ vậy là ta phải buông tha cho hắn đúng không?”
Cụ Anh khóe mắt giật giật, Triệu Vô Cực đây là nhận túng? 
hắn chính là sợ Biện kinh thương hội thế lực, Cụ gia cùng Lý gia sao?
Đúng a! hắn một thân một mình cho dù tài giỏi tới đâu cũng không thể chịu được nhiều cao thủ như vậy truy sát, hắn mới là người phải sợ mà không phải bọn hắn.
Dựa theo Lưu Ngạo tính cách, hắn trở lại nhất định sẽ tìm đủ cách trả thù, trước hết là mời cao thủ trong gia tộc xuất động bắt lấy Triệu Vô Cực trở lại sau đó từ từ tra tấn hắn đến chết.
Bọn hắn ba người ba gia tộc lại phải sợ một cái không biết nguồn gốc tiểu tử sao?
Đương nhiên không!
Cụ Anh giống như tìm được chính xác phương thức suy nghĩ, hắn có chút hưng phấn nói:
“ không những không thể ra tay, ngươi hôm nay còn phải quỳ xuống xin lỗi, nếu không chúng ta trở lại chính là sẽ tìm gia tộc người tới giết chết ngươi!”
Lý Uẩn có chút khó tin nhìn Cụ Anh, nhưng sau đó thấy vẻ mặt hưng phấn của Cụ Anh, làm bạn chơi lâu năm của hắn Lý Uẩn đương nhiên hiểu việc này có ý vị gì.
Chính là lấy thế đè người a!
Ngươi võ công không bằng đối phương không sao hết chỉ cần người là đại gia tộc người có chỗ dựa, một số cái võ giả lang thang đơn độc như là Triệu Vô Cực bọn hắn căn bản không cần phải sợ.
Ngươi võ công giỏi có thể đánh được một hai người, còn có thể đánh mười người sao? Có thể chịu được ba gia tộc nhất lưu cao thủ hợp lực truy sát sao?
Lấy thế đè người, ba cái ăn chơi công tử ở Biện kinh thành chính là làm đến vô cùng quen thuộc, không có chút nào lạ lẫm.
Ý lĩnh thần hội, Lý Uẩn lập tức khí lực vô cùng đủ rống to:
“ đúng vậy, ngươi nếu không muốn bị chúng ta gia tộc cao thủ truy sát thì mau quỳ xuống nhận lỗi!”
Bọn hắn đầu tiên muốn Triệu Vô Cực bị nhục, sau đó lại được đằng chân lân đằng đầu yêu cầu càng ngày càng quá đáng để xỉ nhục hắn cho hả giận.
Nhưng hai người cũng biết chừng mực, ở đây tuy gần Biện kinh thành nhưng vẫn là không có cao thủ gia tộc ở gần, Triệu Vô Cực nếu bị bức vào đường cùng đương nhiên sẽ không chịu được mà phản kháng, như vậy bọn hắn không có cái gì chỗ tốt.
Nhất định phải nắm chắc, thấy lợi thì thu tay.
Ở một bên đám người một mặt ngơ ngác không theo kịp tình thế biến đổi.
Mới vừa rồi Triệu Vô Cực phong quang tuyệt đại đánh bại Lưu Ngạo, lập tức bị hai người này đứng ra đe dọa, nhưng bọn hăn đe dọa rất có chân thực tính a, ba gia tộc sợ rằng sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.
Từ lúc Triệu Vô Cực cùng Lưu Ngạo đánh lên, kết quả thế nào hắn đều sẽ không có chuyện vì tốt, đây chính là đại gia tộc chỗ đáng ghét- ỷ thế hiếp người!
Lúc này mọi người đều câm như hến, bọn hắn nhận thấy được Triệu Vô Cực muốn yếu thế, không ít người đều đang chờ xem Triệu Vô Cực hôm nay tuy thắng nhưng lại bị nhục, cảnh đó thật hấp dẫn a, vô cùng hả hê!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.