Chương trước
Chương sau
Kiếm cương đại thịnh, Hoàng Tật Phong cho dù bị Triệu Vô Cực đột phá kiếm chiêu cũng không muốn thua khí thế của hắn, lập tức sử dụng ra một kích tấn công tính khá mạnh trong Phất liễu kiếm pháp muốn cùng Triệu Vô Cực ngạnh kháng.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, muốn ngạnh kháng sao?
Tới a, ai sợ ai? Hắn cũng đang muốn xem bản thân cương khí có bao nhiêu lợi hại đây! 
Khí thế kéo lên một cái tiểu đỉnh phong, Triệu Vô Cực dồn lực như là muốn đánh vỡ sơn hà, Thiên Địa Tinh biến chưởng đẩy ra, mạnh mẽ hướng Hoàng Tật Phong kiếm đánh tới.
Hoàng Tật Phong trên thân kiếm cương khí mãnh liệt ngưng tụ ở mũi kiếm, một kiếm này đâm ra như toàn bộ tiên liễu tập hợp lại tạo thành một cái mũi khoan xông tới, lực xuyên thấu vô cùng đầy đủ, sức mạnh cũng là kinh người, hắn nhanh như thiểm điện đâm ra một kiếm này.
Chưởng kiếm va chạm, hỏa hoa văng tung tóe.
Trong lúc nhất thời, ở giữa hai người không khí như đọng lại, cả hai đều cảm thấy hít thở không thông cảm giác, trong lúc giao chiến khí thế của hai người tranh phong trong lúc nhất thời tạo thành một vùng khí tràng vô cùng quỷ dị, khiến người ta cảm giác trầm trọng vô cùng như đang vác trên vai mấy trăm cân tạ đá vậy.
ở Triệu Vô Cực chưởng cùng mũi kiếm va chạm địa phương, Thiên Địa Tinh biến chưởng đang cùng Phất liễu kiếm pháp tranh phong, nội công của hai người không ngừng tuôn ra quấn quít giảo sát lẫn nhau, không ai chịu nhường ai.
Bên nào trước buông tay đầu hàng, bên ấy ắt phải chịu phản phệ không hề nhẹ!
Răng rắc!
Triệu Vô Cực cảm giác được, hắn nghe được một tiếng vỡ nát vô cùng nhỏ bé, là của hắn cương khí vỡ nát âm thanh.
Hắn nhíu mày một cái, có chút không ổn a!
Kiếm pháp của Hoàng Tật Phong so với Hoàng Cảnh Đức phải lợi hại nhiều, hắn đâm ra một chiêu Phất liễu xuyên tâm lực xuyên thấu cũng so với Hoàng Cảnh Đức mạnh hơn nhiều, ở giữa lòng bàn tay của hắn đã đục ra được một cái lỗ cực nhỏ như mũi kim đâm tới, truyền vào một cỗ xuyên thấu nội công.
Luồng nội công này nếu đổi thành người khác sợ rằng sẽ lập tức có thể đả thương đối phương, làm thương tay hắn tiếp theo đó là tấn công vào kinh mạch của hắn.
Đáng tiếc nó gặp phải lại là Triệu Vô Cực, trên tay hắn đang đeo Ẩm huyết thủ sáo.
Cho dù nó có thể đột phá được đạo thứ nhất phòng tuyến, tiếp tới gặp phải Triệu Vô Cực đạo thứ hai phòng tuyến Ẩm huyết thủ sáo lập tức bị chặn lại hóa giải thành hư vô, Hoàng Tật Phong một chiêu mạnh mẽ nhất uy năng cũng bị Triệu Vô Cực hóa giải.
Hoàng Tật Phong mắt trợn to, hắn có chút không dám tin đây là sự thực lẩm bẩm nói:
“ ngươi đây là ăn gian, là ăn gian”!
Triệu Vô Cực cười khinh thường nhìn hắn nói:
“ chỉ có ngươi được dùng kiếm, mà ta không được dùng bao tay sao? Buồn cười”!
Đúng vậy, là cỡ nào buồn cười suy nghĩ a! 
Ngươi dùng kiếm đã có lợi thế chiều dài, còn muốn Triệu Vô Cực phải tay không đấu với ngươi? Xem hắn là kẻ ngốc sao?
Điều làm cho Hoàng Tật Phong cảm thấy tuyệt vọng hơn chính là hắn một chiêu này đâm xuyên tính cực mạnh, nhưng chỉ có thể ở cương khí đối phương dựa vào chiêu thức đặc tính uy lực đục ra một cái lỗ nhỏ đâm xuyên vào, như là binh hành hiểm chiêu mở đường máu vậy.
Đáng tiếc một toán binh lính này gặp phải một cái không thể vượt qua bức tường lớn, cuối cùng toàn quân bị diệt.
Triệu Vô Cực trên tay tăng thên một chút lực lượng, mạnh mẽ đẩy về hướng Hoàng Tật Phong, hắn rống to:
“ bại cho ta”!
Ầm!
Một tiếng nổ tung vang lên, Triệu Vô Cực từ trong sóng khí mãnh liệt lui thân, hắn vội sử dụng ra thiên cân trụy tiểu thần thông ngăn chặn bị bay ngược tình huống,bởi vậy ở trên mặt đất cày ra hai đạo vết sâu dấu chân.
Mà Hoàng Tật Phong lại không được thoải mái như hắn, Hoàng Tật Phong lại là mãnh liệt bay ngược mà lui, hắn lưng lập tức đập trúng một thân cây khiến cho Hoàng Tật Phong mãnh liệt phun ra một ngụm máu.
Hoàng Tật Phong như là một cái lá rụng rơi xuống, hắn một chân quỳ trên mặt đất, hai tay cầm kiếm cắm xuống đất, sắc mặt khó xem nhìn về phía Triệu Vô Cực.
Không ngờ Triệu Vô Cực cương khí lại mạnh mẽ tới như vậy, lần này đúng là thất sách.
Một cái nhất lưu trung kì cảnh giới như hắn vậy mà giao thủ mấy chiêu cũng không thể chiếm được cái gì lợi thế thậm chí bị đánh cho mãnh liệt mà lùi, nếu để người khác biết được chỉ sợ sẽ cười chết hắn.
Nhưng đại thế đã mất, hôm nay sợ rằng muốn giết Triệu Vô Cực hắn cũng phải trả một cái giá thật lớn, không bằng trước trở về gọi thêm một cái Hoàng gia trưởng lão tới, như vậy chắc chắn có thể cầm xuống Triệu Vô Cực.
Nghĩ tới đây, hắn lập tức sinh thoái ý, đánh không lại thì chạy a, đây chính là hắn cách làm người.
Bởi vậy hắn có thể sống tới ngày hôm nay trở thành Hoàng gia trưởng lão, tất cả đều là vì hắn biết thời thế, lúc cần rút lui liền không ngần ngại rút lui.
Hoàng gia cũng không thiếu thiếu niên thiên tài, bọn hắn bởi vì tự tin vào bản thân luôn xông lên trước tiên, nên lúc gặp chuyện cũng là người đầu tiên gặp chuyện.
Ngược lại Hoàng Tật Phong vẫn còn khỏe manh trưởng thành sống tới bây giờ, cũng tu luyện tới nhất lưu trung kì cảnh giới, đây là đều dựa vào hắn biết thời thế mà nên.
Trong lòng có quyết định, Hoàng Tật Phong dưới chân lập tức phát động Phất liễu thân pháp, hắn muốn bỏ trốn!
Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này cười thầm, lạnh lùng nói:
“ muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao”?
dưới chân thân pháp phát động, Triệu Vô Cực nhanh chóng đuổi theo.
Hoàng Tật Phong quay lại tức giận nói: 
“ ta chính là muốn đi, ngươi cản nổi ta sao”?
Dưới chân tốc độ tăng nhanh mấy phần,hắn là còn không tin một cái nhất lưu trung kì như hắn còn không bỏ rơi được Triệu Vô Cực cái này nhị lưu đỉnh phong cảnh.
Hai người một chạy một đuổi, rất nhanh rời khỏi nhà lá vị trí, Tiếu Mị Mị vội vội vàng vàng xuất môn đuổi theo, hai người này tốc độ đều rất nhanh nếu nàng không nhanh chân lên sợ rằng sẽ bị bọn hắn quẳng đến không thấy hình bóng a!
Nàng cũng lo lắng Triệu Vô Cực xảy ra vấn đề gì, nếu hắn xảy ra chuyện gì ai tặng kiếm cho nàng a!
Thế là ba người nhanh chóng bám đuôi nhau đuổi theo, nhưng Hoàng Tật Phong càng chạy càng cảm giác tuyệt vọng, hắn thật sự quẳng không xuống cái này con đỉa.
Triệu Vô Cực tốc độ không hề chậm một chút nào, càng chạy càng có xu thế đuổi kịp hắn, hắn một cái trung niên nhân tuy có nội công cùng thân pháp bổ trợ, chạy không lại cái này thanh niên nhân a!
Đương nhiên hắn cũng không biết, Triệu Vô Cực còn giấu một tay, hắn còn chưa thèm phát động Ngũ Quỷ mật tịch, nếu hắn phát động Ngũ Quỷ mật tịch sợ rằng Hoàng Tật Phong sẽ lập tức nuốt lại lời vừa nói!
Hoàng Tật Phong cảm giác bản thân vẫn là chạy không thoát, hắn tức giận quay đầu lại rống to:
“ tiểu quỷ, đúng là không biết tốt xấu. Ngươi muốn tử chiến đến cùng, muốn làm địch nhân của Hoàng gia chúng ta sao? Phải biết hôm nay ta chính là phụng mệnh đến thu hồi bảo vật của gia tộc, nếu ta có mệnh hệ gì Hoàng gia nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ, đến lúc đó ngươi có thể sống sót nổi sao? Ngươi có thể đánh bại một cái nhất lưu cao thủ, còn có thể đánh qua hai, ba thậm chí bốn cái cao thủ vây công sao”?
Triệu Vô Cực đứng cách hắn mười mét nở nụ cười phong khinh vân đạm hỏi:
“ ngươi đây là đang biến tượng nhận thua sao”?
Hoàng Tật Phong sắc mặt âm trầm như muốn trích ra nước, hắn gằn giọng nói:
“ đừng được một tấc thì muốn một thước, nếu ta sử dụng ra đồng quy vu tận đấu pháp ngươi hôm nay chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ”!
Triệu Vô Cực khinh bỉ nói:
“ có cái gì bí pháp cứ việc xuất ra không cần ngần ngại, ta cũng muốn xem Hoàng gia các ngươi có cái gì thủ đoạn kinh người”!
Hoàng Tật Phong thấy Triệu Vô Cực không hề muốn bỏ qua cho hắn, trong lòng đã không hề ôm cái gì may mắn tâm lí.
Chạy là chắc chắn chạy không lại hắn, đánh nếu không sử dụng cái gì thủ đoạn cũng là đánh không lại hắn, vậy thì chỉ có thể liều mạng.
Phun ra một ngụm máu tươi, kiếm của Hoàng Tật Phong lập tức nhiễm lên một vẻ đỏ đậm yêu dị, trên thân kiếm như là có một luồng mờ ảo màu đỏ khí tức, Hoàng Tật Phong lấy hai ngón tay vuốt dọc thân kiếm, lập tức khí thế của hắn liên tục cất cao lên.
Triệu Vô Cực nhíu mày hỏi:
“ huyết tế”?
Hoàng Tật Phong ha ha cười to, như là phát điên nói:
“ đúng vậy a tiểu tử, ngươi đã không biết tốt xấu vậy hôm nay ta cũng liều với ngươi một phen, cho ngươi biết cái gì là gia tộc nội tình. Môn huyết tế này chính là một môn dùng huyết khí của ta làm dẫn, tăng mạnh sức mạnh cùng tốc độ khi xuất kiếm, ta muốn băm ngươi làm trăm mảnh, ha ha ha”!
Hoàng Tật Phong huyết tế xong lập tức có chút giống như là phát điên, hắn hai mắt đỏ chót, tia máu ở khóe mắt hiện lên dày đặc, có chút yêu dị.
Triệu Vô Cực thở dài, tên này thật sự muốn nghiêm túc rồi, hắn cũng không thể cùng đối phương thử chiêu được nữa, muốn liều mạng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.