Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực vào cũng chưa khóa cửa, Tiểu Hoàng chính là đẩy cửa chính đi vào, một thời gian không gặp Tiểu Hoàng lại béo lên trông thấy.
Trước đây Triệu Vô Cực rời đi Thanh Vân Tông, Tiểu Hoàng cũng một quãng thời gian không được ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ, nó thân hình lại trở lại thon gọn không ít, trông vô cùng nhanh nhẹn.
Gần gây Triệu Vô Cực ở lại Túy Mộng Thành, Tiểu Hoàng ăn ngủ không lo, cơm bưng tận miệng lại sinh ra lười nhác, nó lại béo lên một vòng trông thấy, sắp trở lại làm một cái phì chuột như trước đây.
Tiểu Hoàng gặp Triệu Vô Cực, vô cùng vui vẻ ở dưới chân hắn đảo đảo mấy vòng, Triệu Vô Cực thương yêu sờ đầu nó tỏ vẻ thân thiết.
Tiểu Hoàng rất tự giác từ bên trong túi không gian của mình lấy ra vàng bạc châu báu, nó xem ra rất thuận lợi đào rỗng bảo khố của Hùng gia a!
Tiểu Hoàng nếu gặp nhất lưu cảnh giới canh giữ Bảo khố nó không thể cho lực, nhưng nếu chỉ là nhị lưu Tiểu Hoàng hoàn toàn có thể qua mặt bọn hắn trộm sạch bảo khố, việc này nó rất có kinh nghiệm, làm nhiều thành lão đạo.
Không lấy ra thì thôi, vừa lấy ra Triệu Vô Cực cũng không nhịn được há hốc mồm.
Hùng gia không hổ là Túy Mộng Thành đệ nhất gia tộc, bọn hắn trong bảo khố hiện kim cùng ngân phiếu có gần một ngàn tám trăm vạn lượng, chưa kể châu báu đan được vũ khí các loại tạp phẩm.
Nếu dùng tất cả quy đổi ra tiền, Triệu Vô Cực cảm giác cũng khoảng hơn hai ngàn vạn, số tiền này cũng không hề nhỏ một chút nào.
Hắn vừa mới vì mua Viên Nguyệt Kiếm mà túi tiền xẹp xuống, đánh cướp một chút Hùng gia liền trở lại đầy túi, quả thật là không biết nói sao cho phải.
Đương nhiên cùng Triệu Vô Cực ôm ý nghĩ lẻn vào Hùng gia kiếm một bút không phải ít người, nhưng bọn hắn đến muộn chỉ có thể đi húp cơm thừa canh cặn mà thôi, đừng nghĩ tìm được cái gì giá trị.
Triệu Vô Cực cũng không thấy cái gì thảo dược, sợ rằng Tiểu Hoàng đã sớm ăn, hắn cũng không nói gì.
Tiểu Hoàng béo tốt như vậy cũng không phải là đơn giản ăn ra, nó chính là qua mấy lần đánh cướp đại bang hội đại gia tộc như vậy tranh thủ ăn vụng mới có thể béo tốt lên như vậy a, Tiểu Hoàng cảm giác bản thân mình mùa xuân đang dần đến.
Từ lúc đi cùng Triệu Vô Cực, ngoài trừ cùng Triệu Vô Cực có mấy lần hơi nguy hiểm một chút ra, nó đa số thời gian chỉ là đào đất làm một cái tiểu tặc, làm một cái soát nhà trộm bảo tiểu hoàng thử mà thôi.
Trong đó chỗ tốt có thể tại chỗ xử lí nó đều xử lí sạch, vàng bạc châu báu đối với nó không có tác dụng gì nhiều liền đem về cho Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực đối xử với nó cũng rất tốt, không hề ép buộc hay đánh mắng nó lần nào.
Ngược lại Triệu Vô Cực đối với nó rất thân thiện, Tiểu Hoàng cũng dần dần trở nên yêu thích Triệu Vô Cực, không còn đối với hắn trong lòng khúc mắc như trước đây.
Phải biết, Tiểu Hoàng là bị Triệu Vô Cực ép buộc quy hàng, nó có trí khôn của mình, không phục là đương nhiên.
Nhưng theo thời gian càng dài, Tiểu Hoàng sống càng lúc càng sung sướng, nó đối với Triệu Vô Cực càng là thân thiện.
Triệu Vô Cực nếu biết Tiểu Hoàng suy nghĩ, hắn sẽ cảm thán một câu: đây chính là tha hóa a Tiểu Hoàng, ngươi đang bị sa đọa!
Tiểu Hoàng gần như đã bị Triệu Vô Cực cho ăn sung mặc sướng quen, bây giờ nó chính là đang hưởng phúc, bởi vì được lợi ích quá lớn mà quên đi trước đây khúc mắc thù hận, càng ngày càng lệ thuộc vào Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cũng theo thói quen móc ra Linh thạch thưởng cho Tiểu Hoàng, lần này hắn cho Tiểu Hoàng năm viên.
Tiểu Hoàng vui sướng tóm lấy Linh thạch, thử nhãn bằng hạt đỗ lập tức híp lại vui sướng đi vào một góc gặm Linh thạch.
Triệu Vô Cực tiếp tục yên tĩnh ngồi ở đó suy nghĩ bí pháp, lại suy nghĩ Túy Mộng Thành thế cục.
Kiến gia bị diệt, tin tức này ngày mai trời sáng lập tức sẽ chấn động Túy Mộng Thành, sẽ có rất nhiều cỡ trung gia tộc muốn chen một chân vào vị trí này, tài nguyên ở Túy Mộng Thành sợ rằng cũng sẽ bị chia lại. 
Tương lai mấy tháng tới, Túy Mộng Thành sóng ngầm cuồn cuộn,minh tranh ám đấu sẽ không dứt.
Triệu Vô Cực suy nghĩ, bản thân hắn nên làm gì trong lúc này? 
Hắn giống như là không có việc gì cần làm a! Thế tốt nhất đóng cửa tu luyện chờ Hoàng gia người tới trả thù luyện tay vậy.
Triệu Vô Cực suy nghĩ đang bay xa, bỗng nhiên hắn chợt giật mình.
Trong phong của hắn linh khí dị động, bắt đầu hình thành một cái tiểu vòng xoáy.
Triệu Vô Cực nhìn một màn này, hắn bắt đầu chú ý xung quanh, nguồn gốc của vòng xoáy này chính là Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng nằm ở đó, nó có vẻ đang rất hưởng thụ, thử nhãn nhắm lại, thân thể thả lỏng thư giãn, linh khí vòng xoáy đang không ngừng quán chú vào người nó, cường hóa thân thể của nó.
Tiểu Hoàng quanh thân lúc này hiện lên lốm đốm vệt sáng linh khí, trông vô cùng xinh đẹp.
Triệu Vô Cực mỉm cười, đây là Tiểu Hoàng đột phá đi!
Không uổng công hắn nuôi Tiểu Hoàng lâu như vậy, cuối cùng cũng đột phá a. Tiểu tử này ăn của hắn không ít thứ tốt, không đột phá nữa Triệu Vô Cực mới thấy kì lạ đây.
Lần này tới Hùng gia, sợ rằng nó cũng được không ít chỗ tốt, trở về lại được Triệu Vô Cực thưởng thêm mấy viên Linh thạch lúc này mới thuận lợi đột phá tới luyện khí kì nhị tầng, cũng xem như là có chút tiến bộ.
Linh khí xoáy rất nhanh thì kết thúc, Triệu Vô Cực vui vẻ đi tới sờ đầu Tiểu Hoàng, như là đang khích lệ nó vậy.
Hắn kiểm tra một chút Tiểu Hoàng tiến bộ, đáng tiếc liền thất vọng rồi.
Ngoài trừ chạy nhanh hơn một chút, đào đất nhanh hơn một chút, chịu đòn tốt hơn một chút cái gì cũng không có.
Tiểu Hoàng vẫn là một cái chiến năm cặn bã, chỉ giỏi bỏ chạy yêu thú mà thôi.
Thôi được rồi, hắn cũng không hi vọng gì nhiều ở Tiểu Hoàng, chỉ cần nó vui vẻ là được rồi.
Dù sao Không minh thử chủng tộc này cũng không phải là cái gì kiệt xuất yêu tu chủng tộc a!
Triệu Vô Cực có chút mất hứng trở lại trên bàn suy nghĩ tiếp theo nên như thế nào tu luyện.
Hắn đã đạt được Ngưng cương bí pháp, vậy thì nhất định phải ở nhị lưu ngưng cương thành công sau đó mới đột phá nhất lưu, đến lúc đó có thể ở nhất lưu thuận lợi tiếp tục tụ khí thành cương một bộ phận còn lại.
Triệu Vô Cực cũng không biết rõ bí pháp này ở nhất lưu còn hữu dụng hay không, nhưng nếu có thể ngưng tụ ra cương khí so với nguyên bản công pháp đang tu luyện càng mạnh mẽ, hắn cũng không tiếc đi thử một phen. 
Dù sao hắn tụ khí thành cương vốn là của Bất Diệt Kim Thân quyết, vốn cũng đã là thượng thừa tụ khí thành cương bí pháp rồi, hắn lại có thên nhị lưu vô địch ngưng cương bí pháp của Hùng gia nữa, sợ rằng sau này hắn vừa tới nhất lưu cũng sẽ không hề bị nhất lưu cao thủ trung kì hậu kì đè lên đánh a! Đây là một cái tín hiệu tốt.
Bởi vậy Triệu Vô Cực cần chuẩn bị linh dược ngàn năm, thậm chí vạn năm.
Mà thứ này hắn đi tìm đương nhiên không kịp, đơn giản vì hắn đã sắp đột phá nhất lưu rồi.
Thời gian rất gấp, bởi vậy Triệu Vô Cực chỉ có thể tìm tới mẫu thân hắn đòi hỏi mà thôi.
Ai bảo hắn có hai cái tốt phụ mẫu đâu nào!
Triệu Vô Cực không thể dùng linh phù truyền tin,chỉ có thể viết thư tay, hắn thuận tay viết vào đó công pháp ngưng cương nhờ Sở Phi Huyền xem qua một chút có gì sai sót không, cũng yêu cầu nàng giúp hắn tìm được một loại linh dược phù hợp.
Viết xong thư, đương nhiên là tìm người chuyển về Thanh Vân Tông rồi.
Hắn lập tức rời phòng tìm tới Thanh Vân Tông cứ điểm, nhờ Mão sư huynh chuyển về Thanh Vân Tông giúp hắn.
Mão sư huynh cũng vô cùng vui vẻ phái ra một cái đệ tử dùng phi kiếm truyền tin cho hắn, đảm bảo trong vòng hai ngày sẽ có tin tức hồi âm.
Triệu Vô Cực yên tâm ở lại Thanh Vân Tông cứ điểm tu luyện hai ngày, quả nhiên ngày hôm sau hắn liền được sư huynh gọi lên.
Mão sư huynh đưa cho hắn một cái linh phù cùng mấy cái hộp ngọc, hắn nói:
“ lần này Sở trưởng lão truyền tới tin tức không chỉ có mình sư đệ mà còn có cho ta, ta cũng đã nhận nhiệm vụ của Sở trưởng lão, sư đệ xem linh phù này sẽ rõ.
Triệu Vô Cực gật đầu tiếp lấy linh phù, nhỏ lên một giọt máu đưa lên mi tâm hắn lập tức nghe được giọng nói của Sở Phi Huyền.
“Cực nhi, công pháp ta xem qua, không có vấn đề gì. mẫu thân thấy ngươi cũng đã sắp đột phá nhất lưu còn muốn đi tụ khí thành cương cũng là vẽ rắn thêm chân mà thôi, nhưng ngươi nếu muốn làm thì ta cũng không cản ngươi, dù sao nếu như trên bí tịch đúng mà nói ngươi có thể ngưng tụ ra cương khí càng mạnh đối với tu hành càng có lợi! 
Bên trong hộp ngọc chính là hai viên vạn niên ngẫu liên hạt sen, là ta dùng điểm cống hiến từ trong bảo khố bang đổi cho ngươi, một viên ngươi dùng ở nhị lưu cảnh giới một viên ở nhất lưu cảnh để ngưng tụ cương khí.
Sư huynh của ngươi sẽ giúp ngươi hộ pháp cũng giúp ngươi chắt lọc tinh hoa trong đó, không cần lo lắng.
Cố gắng tu luyện, ta cùng phụ thân ngươi ở Thanh Vân Tông chờ ngươi”!
Thanh Vân Tông lấy xuống linh phù, mỉm cười.
Mẫu thân vẫn là như vậy quan tâm hắn a, Triệu Vô Cực thổn thức một chút.
Hắn lúc này chỉ muốn thật nhanh bay trở về Thanh Vân Tông để gặp mặt Sở Phi Huyền mà thôi, đáng tiếc hắn tu luyện con đường vẫn còn rất dài.
Triệu Vô Cực nhìn Mão sư huynh lên tiếng:
“ Sư huynh, bắt đầu thôi”!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.