Chương trước
Chương sau
Tinh Hiển ăn vào tiểu cuồng bạo đan, trong nháy mắt khí tức liên tục kéo lên cao, hắn dùng ánh mắt đầy oán độc cùng tức giận bởi vì phục dụng tiểu Cuồng bạo đan nhìn về phía Hùng Bá.
Hùng Bá cảm giác không ổn, dưới chân hơi lùi lại một bước, đưa đao về thế thủ.
Hắn không ngờ đối phương vì thắng hắn mà dám phục dụng lên tiểu Cuồng bạo đan, sẵn sàng nằm liệt giường một tuần cũng nhất định phải đánh bại hắn.
Võ đài cũng không cấm sử dụng đan dược, nhưng hiếm có người vì chiến thắng võ đài mà ăn vào Cuồng bạo đan như vậy, Tinh Hiển cũng xem như là đối với Hùng Bá vô cùng đỏ mắt a, có thể thấy được Hùng gia cùng Tinh gia ghen ghét đố kị có bao nhiêu sâu, bọn hắn dòng chính đệ gánh chịu gia tộc vinh quang có bao nhiêu áp lực.
Cho dù bản thân có một chút tổn thương cũng nhất định không thể thua, phải bằng mọi giá đánh thắng a.
Nhìn Hùng Bá thái độ, tên này giống như là tâm lí có chút hư, hẳn là không hề mang Cuồng bạo đan. 
Cũng đúng, dù sao hắn là thiên kiêu nhân vật, không cần thiết đi tiêu hao tiềm năng của mình sử dụng loại đan dược này, bởi vậy không mang trong người cũng không có gì là lạ.
Thế trận lập tức nghịch chuyển, Tinh Hiển lập tức nhờ vào đan dược chi uy đè ngược lại đánh Hùng Bá, kiếm của hắn càng nhanh càng dũng mãnh, khiến Hùng Bá lâm vào thế khổ sở chống đỡ.
Triệu Vô Cực nhìn rõ tình thế, Hùng Bá tuy còn có thể chống được, nhưng thủ lâu tất bại, hắn lại không đủ sức phòng thủ tới lúc Tinh Hiển tiêu hao hết dược lực rơi vào suy yếu kì.
Bởi vậy nếu Hùng Bá không quyết định làm gì đó nhanh chóng, hắn trận này tất bại.
Quả nhiên Hùng Bá cũng hiểu rõ tình thế, hắn lúc này tức giận rống to:
“ Tinh Hiển, uổng cho người một trang hảo hán. Phải dựa vào đan dược chi uy để cùng ta giao phong có cái gì tài giỏi”!
Tinh Hiển không mặn không nhạt trả lời:
“ chỉ cần đánh bại ngươi, tất cả đều xứng đáng. Ai bảo ngươi không chuẩn bị đan dược, đây chính là ngươi thất sách, không phải tại ta”!
Hùng Bá tức giận thở phì phò nói:
“ được lắm, đã vậy ta sẽ cho ngươi thấy cái gì là thực lực tuyệt đối nghiền ép, ngươi một chút thủ đoạn nhỏ này không thể nào đả bại được ta, ta là Hùng gia thiên tài. Vốn chiêu này ta cũng không định ở đây lộ ra, nhưng ngươi đã ép ta vậy thì đừng trách ta”!
Nói xong hắn trên đao lập tức khí thế đại thịnh, nội công như là đang ở quanh thân đao tập hợp lại, không khí xung quanh cũng trầm trọng mấy phần.
Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn cảnh này, nhị lưu không thể khiến nội công xuất thể bám vào vũ khí được a! Hắn đây là sử dụng bí pháp sao?
Triệu Vô Cực bởi vì Hùng Bá hành động khá bất ngờ, nhưng điều khiến hắn bất ngờ hơn còn ở phía sau.
Chỉ thấy Hùng Bá trên thân đao lập tức từ nội công bám vào ngưng tụ thành đao cương, chính là nhất lưu tiêu chí đặc thù cương khí.
Tinh Hiển có chút không dám tin vào mắt mình, đối phương vậy mà có đao cương!
Hắn run rẩy nói:
“ Ngươi lúc nào đột phá nhất lưu? Không đúng, ngươi chỉ có đao cương mà không có cương khí hộ thân, ngươi không phải nhất lưu cảnh giới”!
Triệu Vô Cực ở bên dưới cũng bất ngờ vô cùng.
Trước đây hắn gặp Từ Tiểu Bạch dựa vào bảo kiếm chi uy có thể ở nhị lưu cảnh phát động chiêu thức của đỉnh phong cảnh, nhưng lúc đó hắn là cầm trong tay bảo kiếm gia truyền của Từ gia a. 
Tên Hùng Bá này trên tay đao không giống cái gì bảo đao, cũng chỉ là cực phẩm phàm khí bình thường mà thôi, hắn là làm sao làm được.
Ở nhị lưu đỉnh phong lại có thể ngưng tụ cương khí, hơn nữa không phải chỉ là lóe lên rồi biến mất mà là cương khí vô cùng lâu dài, có thể sử dụng đến trường kì tấn công.
Triệu Vô Cực gặp qua nhiều loại kiếm chiêu đao kĩ có khả năng trong nháy mắt vượt cấp phát ra uy lực của trên bản thân mình một cảnh giới, nhưng ngưng tụ thời gian dài như Hùng Bá quả thật là chưa gặp bao giờ.
Hắn trong lòng tấm tắc kì lạ, bên trên võ đài Hùng Bá lại đang đè ngược lại Tinh Hiển đánh một trận, đánh cho hắn liên tục bại lui.
Tinh Hiển cuối cùng bị Hùng Bá đánh bay kiếm, dược lực cũng trôi qua, hắn chỉ có thể không cam lòng nhận thua.
Hùng Bá trong lúc nhất thời được mọi người tung hô, không ít người còn gọi hắn là Túy Mộng Thành nhị lưu đệ nhất nhân, vô địch nhị lưu cảnh.
Ở nhị lưu có thể ngưng tụ cương khí, hắn lại căn cơ vững chắc, xưng một tiếng nhị lưu vô địch còn kém một chút, nhưng cường giả là chắc chắn.
Đương nhiên đây là Triệu Vô Cực đánh giá, mà người ngoài lại phủng hắn, nịnh bợ hắn lên tận trời, xem hắn như thần nhân vậy.
Dù sao Hùng Bá chính là Hùng gia thiếu chủ a!
Triệu Vô Cực đang mải mê suy nghĩ, lúc này sau lưng hắn truyền tới một làn gió thơm.
Hắn mũi hơi ngửi ngửi một cái lập tức ánh mắt toát ra sự vui vẻ, mùi vị này chính là mùi nước hoa hắn tặng cho Yên Vũ.
Quả nhiên hắn lập tức nghe được giọng nói của nàng:
“ có lẽ đệ đệ cũng cảm giác rất ngạc nhiên đi, Hùng Bá là làm sao có thể ở nhị lưu cảnh giới ngưng tụ cương khí? Muốn biết sao”?
Triệu Vô Cực quay lưng lại, đứng phía sau hắn là một cái bóng hình yểu điệu thướt tha, trước lồi sau vểnh, da trắng như tuyết căng mịn như mỡ đông, nhất là bờ eo như rắn nước lắc lư dụ hoặc ánh nhìn.
Yên Vũ trên mặt đeo một mảnh lụa mỏng che đi nàng nửa khuôn mặt, nhưng chỉ cần nhìn vào đôi mắt sáng tỏ trong veo như hồ nước kia cũng có thể nhận ra nàng chắc chắn là một cái mĩ nhân.
Triệu Vô Cực hứng thú nhìn nàng nói:
“ tỉ tỉ hiếm khi thấy ra ngoài đi dạo a, ta cũng đang muốn biết đây”!
Yên Vũ khóe miệng mỉm cười, quay lưng lại bước đi. Nàng ngọc thủ nhẹ nhàng ngoắt một cái, Triệu Vô Cực hiểu ý lập tức đi theo.
Bọn hắn đi tới một cái trang viên, Yên Vũ tùy ý ở phía trước dẫn đường, Triệu Vô Cực nhẹ nhàng đi theo sau.
Trang viên không lớn, hạ nhân cũng chỉ có hai ba cái, đều là thị nữ. 
Yên Vũ dẫn Triệu Vô Cực đến một cái đình, bên phải đình trồng một cái đại thụ, bốn phía rất nhiều hoa tươi.
Không khí trong lành yên tĩnh, Triệu Vô Cực ngồi xuống ghế đá, thưởng thức cảnh vật ở đây.
Yên Vũ rót hai li trà nhẹ nhàng lên tiếng nói: 
“ tiểu viện này là nhà ta mới mua lúc tới Túy Mộng Thành, cũng không có thời gian ở lại bao nhiêu, chủ yếu là do thị nữ chăm sóc. vườn hoa này chính là thứ ta thích nhất ở đây, ngồi đây uống trà ngắm hoa tâm tình vô cùng thanh thản. Đệ đệ thấy thế nào”?
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ quả là không tệ, nếu có thêm một cái giả sơn nữa thì quả thật là có hoa có phong có thủy có mĩ nhân a”!
Yên Vũ che miệng khẽ cười một cái, nàng đưa tay lên muốn kéo xuống khăn che mặt.
Triệu Vô Cực nhanh mắt thấy nàng hành động lập tức nắm lấy tay nàng cản lại nói:
“ tỉ tỉ đừng a, nhìn ngươi đeo khăn che mặt thế này khiến ta càng cảm giác thú vị a, giống như là một cái mĩ lệ bông hoa sắp nở trước đó một cái thời khắc đúng là có một phong vận khác, vô cùng có ý tứ”!
Yên Vũ hơi giật mình nhìn hắn, khuôn mặt hơi đỏ lên, nàng tay giật giật một chút.
Triệu Vô Cực lập tức hiểu ý, nam nữ ở thời đại này vẫn còn chưa rất giữ kẽ hắn lại đi cầm nàng tay chặt như vậy có chút lỗ mãng. Triệu Vô Cực xấu hổ nói:
“ tỉ tỉ đừng trách ta a, ta là gấp gáp quá mà thôi”!
Yên Vũ cười nói:
“ nữ nhân trong giang hồ như ta sao có thể để ý nhiều như vậy tiểu tiết a. Đệ đệ phẩm vị đúng là đặc biệt. Được rồi, ngươi có muốn biết Hùng Bá sử dụng là cái gì tuyệt chiêu không”?
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên nói:
“ tỉ tỉ biết thông tin gì sao”?
Yên Vũ gật đầu nói:
“ Sự việc này cũng phải là từ một trăm năm mươi năm trước Hùng gia xuất hiện một cái thiên tài, phát minh ra ở nhị lưu đỉnh phong có thể ngưng tụ cương khí phương pháp, nhưng hắn tu luyện tới già cũng chỉ đạt tới nhất lưu đỉnh phong mà không thể đạp vào tông sư chi cảnh, có chút đáng tiếc a. 
Sau đó một trăm năm mươi năm, Hùng gia không có ai có thể luyện thành loại bí pháp này, việc này cũng dần bị quên lãng, người ta cũng hoài nghi sự thật về việc Hùng gia có thật là có bí pháp ở nhị lưu có thể ngưng tụ cương khí hay không?
Thám tử của chúng ta ở trong Hùng gia vốn không lâu trước đây cũng truyền lại tin tức, Hùng Bá giống như là luyện được cái gì rất lợi hại tuyệt chiêu khiến gia chủ cùng đám trưởng lão của Hùng gia vô cùng cao hứng. 
Hắn vốn là nhị thiếu gia, bên trên hắn còn có ca ca, chức vị gia chủ vốn là nên từ ca ca hắn tới đảm nhiệm.
Nhưng ca ca của hắn thiên phú tu luyện không bằng hắn, Hùng Bá lại dựa vào tuyệt chiêu này khiến gia tộc của hắn trưởng lão nghiêng về phía hắn lập hắn làm thiếu chủ.
Hùng Bá thành công từ ngồi vững vị trí thiếu chủ này, đương nhiên bên trong không thể thiếu được lợi ích trao đổi cùng Hùng Bá thu mua được lực lượng trong gia tộc vận động ngầm.
Mà thứ khiến hắn có thể ở trong gia tộc đạt được địa vị này chính là hôm nay hắn lộ ra trước mặt mọi người khả năng tụ khí thành cương a.
Nếu không phải thế, hắn cũng không có tư cách cùng ca ca hắn tran đoạt gia chủ vị, cho dù người ủng hộ hắn ở trong gia tộc có nhiều đi nữa, vẫn là cực khó.
Nhưng dựa vào thứ này, hắn đã thành công khẳng định bản thân mình, khẳng định tiềm năng tu luyện của mình, thể hiện ra hắn là thiên tài.
Ngày hôm nay nếu không phải là bị Tinh Hiển bức bách Hùng Bá ở trước mặt mọi người lộ ra bản thân bí kĩ thì chúng ta cũng không biết rõ được nội tình bên trong này a!
Hùng Bá chắc chắn đã tu luyện được tổ tông của hắn để lại bí pháp này, ở trong nhị lưu tỏa ra của hắn mạnh mẽ hào quang, sau đó đạt được khẳng định của gia tộc thuận lợi bước lên thiếu chủ vị trí. 
Mà hôm nay ta cùng đệ đệ ngồi ở đây nói chuyện, chính là muốn hợp tác cùng đệ đệ đột nhập Hùng gia tìm ra cái này bí pháp”!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.