Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực thấy rõ ràng, Hư quản gia chính là nhìn tới chỗ hắn ý cười một tiếng, Triệu Vô Cực cũng không rõ đối phương đang suy nghĩ gì.
Chỉ vì hắn muốn ngáng chân Kiến gia cũng vô tình chọc phải Hư quản gia a, lần này cũng không biết là lỗ hay là lãi.
Mặc kệ mấy thứ này, hắn cũng không có quá nhiều liên lạc cùng Long Đằng thương hội, mặc kệ bọn hắn mạnh mẽ cỡ nào, cơ hội gặp nhau cũng là rất ít, không cần để trong lòng.
Thượng Quan Tư Uyển lúc này sắc mặt mới có chút tốt lên, lập tức cao giọng lên tiếng hỏi:
“ không biết có vị nào đạo hữu trả giá cao hơn không, phòng khách quý số tám ra giá hai ngàn vạn a”!
Nàng muốn tới đây cà nhân khí một chút, xem ra lần này hành động đã thất bại, không bị tổn hao gì danh tiếng đã là vạn hạnh trong bất hạnh a.
Trong lòng oán thầm Mân côi phòng đấu giá một chút, nhưng dù sao nàng cũng là vì đáp ứng bằng hữu mà tới đây, không thể ở trên mặt hay lời nói thể hiện ra bất mãn, một chút tu dưỡng như thế nàng vẫn là còn có.
Số tiền đấu giá Viên Nguyệt Kiếm leo thang quá nhanh, không ít người chuẩn bị tiền mà tới lập tức đều nhụt chí, xem ra Viên Nguyệt Kiếm đối với bọn hắn vô duyên.
Triệu Vô Cực cảm giác mình cũng ra giá đã đủ cao, hắn đang chờ xem Hùng gia cùng Tinh gia có cái gì động tĩnh hay không.
Nhưng ngược lại làm hắn bất ngờ chính là phòng khách quý số mười ba lúc này lại một cái giọng nam nhân trung niên lại lên tiếng:
“ hai ngàn một trăm vạn”!
Đối phương muốn cạnh tranh cũng không có gì lạ, Triệu Vô Cực cũng không quá ngạc nhiên, dù sao trên đời này người có tiền rất nhiều.
Hắn quyết tâm đoạt được bảo kiếm, nhưng nếu quá xao động vội vã sẽ khiến đối phương nắm rõ tâm lí của hắn bây giờ, bởi vậy Triệu Vô Cực tạm thời im lặng.
Thượng Quan Tư Uyển lại hỏi lại một lần, dùng ánh mắt nhìn về số tám phòng khách quý, nàng lên tiếng:
“ hai ngàn một trăm vạn lần thứ nhất”!
Triệu Vô Cực đợi nàng dứt lời lúc này mới lên tiếng:
“ hai ngàn hai trăm vạn”!
Phòng khách quý số mười ba lại ra giá:
“ hai ngàn ba trăm vạn, nếu các hạ có thể ra giá cao hơn nữa, Viên Nguyệt Kiếm chúng ta cũng xin nhường lại”!
Triệu Vô Cực không nhanh không chậm nói:
“ hai ngàn bốn trăm vạn”!
Quả nhiên đối phương không tiếp tục ra giá, xem ra đây đã là cực hạn của đối phương, Triệu Vô Cực thở phào một hơi.
Thượng Quan Tư Uyển cao giọng hỏi thăm:
“ không còn ai ra giá cao hơn nữa sao”?
“ hai ngàn bốn trăm vạn lần thứ nhất”!
Đùng!
Búa gỗ bị nàng gõ vang lên, nhưng cũng không ai lên tiếng, thẳng tới Thượng Quan Tư Uyển gõ vang ba lần, Triệu Vô Cực mới thở phào ra một hơi, lần này xem như là đại công cáo thành. 
Thượng Quan Tư Uyển tuyên bố:
“ đấu giá hội áp trục vật phẩm thuộc về số tám phòng khách quý, lần này đấu giá hội vô cùng cảm ơn mọi người đã tham gia, hẹn gặp lại”!
Đám người không mua được gì lập tức tản đi, người mua được đồ thì cũng theo một con đường đi tới phía trong nhận vật phẩm.
Một nhóm người lúc này bắt đầu thảo luận nói:
“ đại ca, tiếp theo nên làm thế nào”?
“ tên kia đấu giá thành công bảo kiếm chắc chắn sẽ theo mật đạo đi ra, hắn trên người mang bảo kiếm khí tức vô cùng rõ ràng không thể che giấu, tới lúc đó chúng ta chỉ cần đi theo hắn tìm một chỗ ít người ra tay là được rồi”!
“ đại ca quả thật thông minh, thế ngươi biết mật đạo dẫn ra vị trí nào sao”?
“ đương nhiên biết, tất cả đấu giá hội đều có đặc điểm chung chính là mật đạo giúp đám người ở phòng khách quý này dễ dàng hòa vào dòng người mà thôi tất cả đều ở lối ra xuất hiện, chúng ta chỉ cần ở đó chăm chú nhìn kĩ sẽ biết được bọn hắn tung tích”!
“Nếu hắn không theo mật đạo đi ra mà theo đường chính đi ra thì sao”?
“ mật đạo chính là để bọn hắn ít chạm mặt người, nếu theo đường chính đi ra chỉ sợ lập tức sẽ bị mấy cái kia đại gia tộc phái người ở trước cửa nhìn chằm chằm biết rõ tung tích, nên bọn hắn không thể như thế đi ra được”!
“ đại ca quả thật là thông mình, chúng ta mau đi ra lối ra chờ đối phương thôi”!
“ đi thôi”!
.........
Không ít người đều đang đánh chủ ý tương tự, bọn hắn chính là hiểu rõ đấu giá hội cách thức vận hành cùng phòng khách quý đám người sẽ như thế nào đi ra nên đang mài sẵn gươm chờ Triệu Vô Cực xuất hiện một khắc đó sẽ nổi lên giết người đoạt bảo tâm tư.
Cùng với nhóm này giang hồ nhân sĩ muốn đánh cướp số tám phòng khách quý người không phải là ít, bọn hắn đều ở cửa ra vào canh giữ ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa ra vào không hề bỏ qua một ai, nhất là những người thần thần bí bí muốn che giấu mình.
Viên Nguyệt Kiếm, không phải đấu giá xong liền xong, ngươi mang kiếm trong người còn phải bảo vệ được bảo kiếm. Nếu không tất cả chỉ là làm trò cho người khác xem mà thôi!
Triệu Vô Cực bởi vì là khách quý nên không cần đi đâu, sẽ có người mang bảo kiếm tới cho hắn.
Hắn lấy ra một bộ hắc y quần áo treo trên giá đồ gần đò mặc lên, chờ đợi một lúc quả nhiên xuất hiện một cái trung niên quản sự mang Viên Nguyệt Kiếm đi tới, Triệu Vô Cực lấy ra ngân phiếu cho đối phương kiểm tra, hai bên đều rất hài lòng. 
Lần này Triệu Vô Cực cũng xem như xuất huyết lớn, nhưng đô vật hắn tặng ra ngoài, không thể cứ như thế đơn giản bị người cướp đi được.
Hắn biết rõ lần này đấu giá hội ý nghĩa, Kiến gia ở trong đấu giá hội bị tiết lộ thông tin là người bán đấu giá, bọn hắn trước đây vốn đã rất giàu có, nay lại thêm hai ngàn bốn trăm vạn lượng hoàng kim một con số khổng lồ tiền tài, sợ rằng rất nhiều người sẽ đỏ mắt.
So với đánh cướp Viên Nguyệt Kiếm, đánh cướp tiền tài sẽ càng làm cho một số cao thủ ghé mắt hơn, dù sao tu luyện cũng không phải chỉ cần khổ tu liền thành công mà là cần đại lượng tài nguyên a.
Hơn nữa Kiến gia một cái đại gia tộc, không thể thiếu cùng Long Đằng thương hội giao dịch, bọn hắn ở Long Đằng thương hội sẽ bị tăng giá 10% đây cũng là một cái không nhỏ tổn thương.
Gia tộc mua hàng số lượng rất lớn, trừ khi bọn hắn dùng danh nghĩa khác mua được vật tư, nếu không Kiến gia chỉ sợ sẽ đối với cái này 10% cảm giác vô cùng khó chịu a!
Có thể âm Kiến gia một lần, Triệu Vô Cực coi như cũng thỏa mãn, thu bảo kiếm vào nhẫn trữ vật hắn gọi vào mười cái người có cùng chiều cao tương tự bản thân đều cho bọn hắn mặc lên áo khoác rộng vành, dựa theo đấu giá hội thiết kế mật đạo bắt đầu từ phòng khách quý rời đi.
Mười người này là hắn sớm chuẩn bị để lẫn lộn nghe nhìn tác dụng!
Mật đạo này xuất khẩu sớm cũng đã bị người biết, nó chỉ là giúp người ở phòng khách quý hòa vào dòng người đi ra Mân côi đấu giá hội càng trở nên thuận lợi mà thôi, ở đây dòng người bên trong cũng không thiếu người mặc cùng loại y phục giống như Triệu Vô Cực đang đi ra.
Tất cả đều là của mân côi đấu giá hội áo rộng vành đặc chế.
Như thế ẩn dấu bản thân càng thêm dễ dàng, lẫn lộn tai mắt vô cùng thuận lợi.
Nhưng đối với phòng khách quý số tám thành công đấu giá Viên Nguyệt Kiếm, không ít người tâm ôm quỷ thai đều đang theo dõi dòng người qua lại.
Triệu Vô Cực đám người từ trong mật đạo xuất ra hòa vào dòng người lập tức gây nên không ít người chú ý, nhưng bởi vì số lượng quá nhiều mà nhất thời mọi người không biết nên theo dõi ai. 
Hắn tai thính lập tức nghe dược không ít tiếng khó xử hỏi:
“ nên theo dõi ai a, bọn hắn đông như vậy biết theo người nào”?
“ sao ta không cảm nhận được bảo kiếm khí tức? tên kia rốt cục là đã nhận được bảo kiếm hay chưa? hay là hắn vẫn đang gửi lại bảo kiếm ở Mân côi đấu giá hội chưa mang đi”?
“ khốn khiếp, không hề có bảo kiếm phong mang, làm sao tìm được a”!
Triệu Vô Cực mỉm cười, bảo kiếm đã bị hắn thu vào nhẫn trữ vật, nếu đám người này muốn dựa vào bảo kiếm phong mang tới tìm hắn chính là trò đùa.
Thế là một đám người nguyên bản kế hoạch 
Triệu Vô Cực thu hồi toàn bộ khí thế trên bản thân hòa vào dòng người, hắn đối với khả năng thu hồi của mình cũng rất tự tin, chỉ có đỉnh phong cảnh giới cao thủ mới có thể nhìn rõ một hai.
Hiển nhiên, trong đám người này không có ai là đỉnh phong cao thủ, nếu có cũng sẽ không lập tức ở đây ra tay, Triệu Vô Cực chắc chắn có thao tác không gian.
Triệu Vô Cực nhóm mười một người vừa đi ra lập tức tản ra bốn phương tám hưỡng mỗi người một ngả, Triệu Vô Cực cũng không lo lắng bọn hắn an toàn, đối phương chính là nhận tiền làm việc người khác nếu bắt được cũng sẽ thấy rõ đối phương không phải là cái gì cao thủ cũng không mang Viên Nguyệt Kiếm nên sẽ buông tha.
Đám người theo dõi lập tức trở nên lộn xộn, ở đây mặc đồng phục áo rộng vành của Mân côi đấu giá hội không ít người, bọn hắn muốn theo dõi ai cũng là một cái vấn đề lớn.
Vốn muốn dựa vào bảo kiếm phong mang theo dõi, không ngờ đối phương lại không hề mang theo bảo kiếm đi ra, giống như là đã gửi lại ở Mân côi đấu giá hội vậy.
Như thế làm sao theo dõi?
Nhìn đám người áo đen rộng vành càng lúc càng đông, đám người lúc này không biết theo dõi ai, ai mới là người thành công đấu giá Viên Nguyệt Kiếm.
Thế là dòng người bắt đầu bị phân lưu, mọi người đều cầu may theo dõi lấy một người mặc áo đen, hi vọng bản thân mình có thể đụng cái vận khí. 
Triệu Vô Cực đám người mười người vừa xuất hiện cũng khá gây chú ý, nhưng bởi vì số lượng người đông đúc bởi vậy theo dõi hắn chỉ có hai người mà thôi, Triệu Vô Cực vốn không để ở trong mắt. 
Hắn bình tĩnh đi ra khỏi Mân côi đấu giá hội, hướng một cái góc hẻm đi tới.
Triệu Vô Cực quay đầu lại lập tức lên tiếng:
“ hai vị, đi ra đi. Theo dõi tại hạ lâu như vậy cũng nên hiện thân rồi a”!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.