Chương trước
Chương sau
Lăng Vân kiếm vốn là bảo kiếm bởi nó có được công năng đặc biệt.
Một cái bảo kiếm yêu cầu đầu tiên chính là cực phẩm phàm khí, tiếp theo chính là có được một cái đặc biệt công năng mà bình thường cực phẩm phàm khí không có được.
Lăng vân kiếm trải qua Từ gia nhiều đời sử dụng đối với Lăng Vân kiếm pháp đã vô cùng quen thuộc thấm nhuần, bởi vậy nó có thể hỗ trợ chủ nhân thi triển một số chiêu thức kiếm pháp mà bình thường người đó không thể thi triển. 
Ví dụ như “ vân vụ tống táng” và “ Thiên hạ vô trần” hai chiêu này.
Hai chiêu thức này đều phạt đạt tới cảnh giới đỉnh phong cao thủ mới có thể thi triển được, khó khăn ở chỗ chính là nội lực ngoại phóng ảnh hưởng ngoại giới.
Nội lực cũng không phải là linh lực, không hề dễ dàng như thế ngoại phóng, nhưng đạt tới đỉnh phong cao thủ đã bắt đầu có thể khiến nội lực ngoại phóng thi triển các loại chiêu thức mạnh mẽ, từ xa lấy mạng địch nhân vô cùng đáng sợ.
Một số mạnh mẽ đỉnh phong cao thủ thi triển ra võ học của bản thân có thể đạt tới sức phá hoại cực kì kinh người, không so với một số tu tiên giả luyện khí kì bốn tầng kém bao nhiêu.
Đương nhiên đấy là một số mà thôi chứ không phải đỉnh phong cao thủ nào cũng có thể làm được.
Dù sao để đi tới đỉnh phong cao thủ đã ít lại càng ít, mọi người đều có của mình cơ duyên cùng gặp gỡ, không ai giống ai.
Nhưng truyền thừa võ học cùng tự sáng tạo chiêu thức vô cùng ít ỏi, đều là đỉnh phong cao thủ không phải ai cũng may mắn có được, bởi vậy đỉnh phong cũng có cao thấp phân chia, sức chiến đấu cũng có cách biệt rất lớn.
Từ gia Lăng Vân kiếm pháp cũng không phải là yếu ớt mặt hàng, ở bên trong đỉnh phong cao thủ hàng ngũ cũng là sức chiến đấu vào tầm trung.
Từ Tiểu Bạch vừa thi triển ra vân vụ tống táng, cả võ đài xung quanh lập tức tràn đầy mây mù, người xem bên dưới lập tức xôn xao một mảnh.
“ ở đâu ra mây mù a, như thế này làm sao có thể xem được trận chiến a?”
“ ngu ngốc, ngươi đúng là không biết cái gì. đây chính là Từ Tiểu Bạch bảo kiếm chi uy, so với cái gì Vân gia bảo kiếm mạnh hơn rất nhiều!”
“ vị huynh đài này có thể nói rõ sao? ta sơ nhập giang hồ kiến thức còn nông cạn a!”
“ nếu ngươi đã thành tâm muốn biết thì ta sẵn lòng trả lời. Bảo kiếm cũng có phân mạnh yếu, như của Từ gia bảo kiếm đã xem như là rất mạnh rồi. không những sắc bèn còn rất bền bỉ ta cũng từng xem ta Từ Tiểu Bạch dùng bảo kiếm thi triển hai cái tuyệt kĩ vô cùng kinh người. Nhưng Vân gia bảo kiếm cũng được xưng là bảo kiếm nhưng phải yếu nhiều lắm, ta nghe nói nó chỉ có một công năng duy nhất chính là trảm phong không xuất tiếng. dùng để ám sát vô cùng tốt a!”
“ ồ, thế đây hẳn là một trong hai cái đó a! tiếp theo Từ Tiểu Bạch có phải chính là ở trong màn sương ám sát?”
“ hừ, chuyện cũng không phải như vậy nói! ở trong màn sương này Từ Tiểu Bạch hẳn là quen thuộc có được lợi thế, nhưng đối thủ của hắn cũng không phải đồ ăn chay, cảnh giới so với hắn cao. Ai là con mồi ai là thợ săn còn chưa rõ đây. nếu Từ Tiểu Bạch quá tự tin vào chiêu này chỉ sợ cũng sẽ nếm không ít đau khổ!”
“ ta thấy hắn nãy giờ cũng nếm không ít rồi a. Đây hẳn là muốn liều mạng một kích rồi chứ?”
“ thế trận này không thể nói trước ai thắng ai thua a, tốt nhất cứ chờ xem tình huống vân vụ tản đi mới có thể biết rõ!”
Mọi người không thấy gì trên võ đài nên chuyển sang bàn luận vô cùng kịch liệt, bọn hắn bàn xem Từ Tiểu Bạch lúc nãy như thế nào dũng mãnh, Thiết Sát còn so với hẵn mạnh mẽ, ai chiêu thức nào tinh diệu ai tốc độ nhanh, bàn luận được vô cùng hứng khởi.
Triệu Vô Cực thì ở tại nguyên chỗ nhíu mày, sương mù này quá ảnh hưởng hắn tầm nhìn, nếu Từ Tiểu Bạch xảy ra chuyện gì lúc này hắn cũng không thể kịp thời can thiệp.
Triệu Vô Cực lúc này lặng lẽ lấy ra yêu bài của Tiểu Hoàng âm thầm ra lệnh:
“ Tiểu Hoàng, mượn nhờ màn sương vào thám thính tình hình, nếu thấy Từ Tiểu Bạch gặp nguy hiểm tính mạng nhớ giúp hắn cản lại sau đó thông báo cho ta!”
Triệu Vô Cực dùng yêu bài đặt lên trán sau đó dùng ý thức là có thể truyền được mệnh lệnh cho Tiểu Hoàng, dù sao Tiểu Hoàng ở cách hắn rất gần, mà cái này yêu bài đã bị xử lí qua một phen, Triệu Vô Cực cũng đã nhận chủ nó, bởi vậy hắn có thể điều khiển được.
Tiểu Hoàng vốn trốn ở dưới mặt đất đang vui vẻ nghỉ ngơi, nhận được mệnh lệnh nhanh chóng chui lên, mượn nhờ màn sương bắt đầu đi vào thám thính.
ở bên trong màn sương lại là một chiến trường khác, Thiết Sát đang cực kì căng thẳng chú ý xung quanh, hắn không ngờ Từ Tiểu Bạch bảo kiếm lại ghê gớm như vậy, cỏ thể giúp hắn thi triển ra loại này thủ đoạn.
Xoẹt!
Một tiếng phá không mà tới, Thiết Sát vung lên kiếm chém vào phía sau lưng mình, hắn cảm giác được có một thanh kiếm phá không mà tới âm thanh, hẳn là Từ Tiểu Bạch muốn ám sát hắn.
Keng! 
Từ Tiểu Bạch từ trong vân vụ hiện hình, nhưng hắn lại dồn lực một kiếm đánh văng ra Thiết Sát không cùng hắn đối chiêu mà nhanh chóng lui lại.
Thiết Sát khó chịu vô cùng, chiêu thức này biến chỗ này thành sân chơi của Từ Tiểu Bạch, hắn đang ở thế yếu.
Thực ra chiêu thức này cách phá giải cũng rất đơn giản, nhanh chóng rời đi vị trí này là được rồi.
Dù sao Từ Tiểu Bạch dùng bảo kiếm phát ra vân vụ tống táng một chiêu này cũng không phải là đỉnh phong cao thủ phát ra, phạm vi cũng là có hạn. nếu hắn muốn thoát khỏi chỉ cần sử dụng khinh công nhanh chóng rời đi là được rồi.
Nhưng Thiết Sát thân là Thần Điện võ sĩ, cảnh giới vượt trội,hắn không muốn vì một chút khó khăn này mà lại tỏ ra yếu thế so với Từ Tiểu Bạch.
Hắn muốn chính diện nghiền nát Từ Tiểu Bạch, để cho hắn mất đi lòng tin đối kháng với bản thân.
Như vậy hắn trong lòng kiêu ngạo mới cảm giác được thỏa mãn!
Xoẹt!
Lại là một tiếng phá không mà tới, Thiết Sát lại vung kiếm chém ra, lần này hắn đã biết sáo lộ của Từ Tiểu Bạch chính là trốn ở trong sương mù ám sát, một kích không thành công lại tiếp tục lui thân, hắn sẽ không dễ dàng buông tha Từ Tiểu Bạch lần nữa.
Keng!
Kim thiết va chạm, hai thanh kiếm đánh vào nhau, nhưng lần này cũng không phải là Từ Tiểu Bạch mà là đơn thuần một thanh kiếm bị hắn sử dụng làm ám khí mà thôi.
Thiết Sát vừa quay lưng một chém lập tức cảm giác được không ổn, trong lòng nguy hiểm cảnh báo vang lên, sau lưng lại mồ hôi chảy xong.
Hắn đã cảm giác được bản thân bị lừa, Từ Tiểu Bạch đang ở rất gần hắn, có thể gây nguy hiểm cho hắn.
Lăng Vân kiếm pháp - đạp vân bộ!
Lăng Vân kiếm pháp - bạt vân!
Từ Tiểu Bạch cực kì nhanh chóng lao tới Thiết Sát, hắn lần đầu tấn công chính là để Thiết Sát nghĩ bản thân sẽ lợi dụng vân vụ đi chơi ám sát trò chơi, để hắn mặc định đón đỡ tất cả những thứ ở trong vân vụ tấn công tới hắn. 
Sau đó tung ra mồi nhử để hắn phân tâm, cuối cùng dùng tốc độ nhanh chóng từ đạp vân bộ một chiêu này tiếp cận đánh mạnh.
Bạt vân một thức dồn lực vô cùng mạnh, Từ Tiểu Bạch muốn trả thù nãy giờ bị Thiết Sát đè lên đánh khiến hắn vô cùng uất ức mà không thể làm gì.
Thiết Sát trong lòng vô cùng căng thẳng, nhưng lúc hắn phát hiện ra Từ Tiểu Bạch thì Từ Tiểu Bạch đã như một cái mị ảnh xuất hiện ngay bên cạnh hắn, trên thân kiếm của hắn tuy không có cương khí, nhưng ngưng tụ một lớp mờ ảo vụ khí giống như là mây.
Một kiếm chém ra như linh tê quải giác, tốc độ nhanh vô cùng lực lượng lại cực kì sung mãn.
Thiết Sát một chút không để ý bị Từ Tiểu Bạch lừa dối, hăn lúc này đang nằm ở thế hạ phong, tình thế vô cùng nguy cấp.
Thiết Sát không kip sử xuất ra bất kì chiêu thức gì chỉ có thể vung kiếm lên đỡ một đòn này, nội công điên cuồng vận chuyển kiếm cương trong nháy mắt đại thịnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.