Triệu Vô Cực dẫn đường, hắn cùng Trang Huyền Nhi tiến về phía cửa đông Thiên giang thành đi tới, một đường không nói lời nào.
Triệu Vô Cực bước chân thong thả, không chút vướng bận, Trang Huyền Nhi lại tựa nhi rất nhiều tâm sự, muốn nói lại thôi.
Chẳng mấy chốc Triệu Vô Cực đã tới cửa thành, hắn cảm nhận được không ít ánh mắt đang theo dõi hắn, quả nhiên là các gia tộc phái ra người giám sát xem chuyện này thực hư thế nào sao?
Đối với đám gia tộc cách làm hắn cũng không ý kiến gì, dù sao qua hôm nay hắn cũng không còn ở Thiên giang thành nữa, không cần cùng bọn họ chấp nhặt.
Đến cửa thành, Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch đã chờ sẵn hắn ở đấy. hai người lúc này tinh thần phấn chấn, khí huyết no đủ.
Quả nhiên mấy ngày bế quan thành quả không tệ.
Hai người đang dắt ba con ngựa, một con chính là để cho Triệu Vô Cực, bọn họ dùng ngựa thay cho đi đường.
Triệu Vô Cực quay lại nhìn Trang Huyền Nhi, mỹ nhân như ngọc trước lúc chia xa, khuôn mặt ưu sầu biết bao ý nghĩ nhưng không dám nói ra.
Hắn nhẹ nhàng vuốt lên nàng mái tóc mai, nhẹ nhàng nói:
“ trở về thật tốt tu luyện, rồi ngươi sẽ sớm quên ta thôi, ngươi sẽ tìm được một người hợp với ngươi, yêu ngươi nhiều hơn ta, đừng buồn! ”
Trang Huyền Nhi hai mắt lệ uông uông nói:
“ không, ta không muốn. Vô Cực, ngươi sẽ mãi ở trong lòng ta! ”
Nói xong nàng như lấy hết dũng cảm, lập tức ôm lấy hắn, đưa môi thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-di-lac-tu-tien-ki/1591855/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.