Tiếu Nam từ trong đống pháp bảo lấy ra lấy ra một cánh hoa màu hồng. Đúng vậy nó chỉ có một cánh mà thôi. Cũng không biết tác dụng là gì, liền hỏi sang Linh Nhi.
[Ta cũng không biết nữa, nói là không phải pháp bảo cũng không giống pháp bảo, mà nói là loại linh dược lại có vẻ không đúng. Chính xác là một loại linh dược lai thuần, dùng phương pháp luyện khí để luyện ra. Đây cũng là lần đầu tiên ta thấy loại linh dược này a. Thứ nó toả ra là hồn lực, rất dày đặc tương đương với Linh Cấp Hồn Bảo. Thế nhưng Linh lực nó toả ra chỉ là hạ cấp mà thôi.]
Linh Nhi quan sát cánh hồng liên cẩn thận đánh giá từng chút một. Mặt dù chỉ là một giọng nói nhưng hếu dùng để hình dung cũng sẽ thấy được ánh mắt sắc bén và sự thông thái của nàng.
Tiếu Nam phấn khích hét lên. Làm cho một vài người đi gần đó đều giật mình.
- Trúng mánh rồi...
Trên internet rất ít các bài đăng về hồn thảo, linh dược ẩn chứa hồn lực phải nói là khan hiếm vô cùng a.
Đa số các hồn tu, hay ở phương tây các dị năng giả hoàn toàn là tự mình luyện nên, thông qua các công pháp hồn tu, bồi dưỡng linh hồn. Tu hồn luyện cực khó, thế nhưng thực lực của hồn tu cũng vô cùng khủng bố, và quỷ di.
Dị Năng giả phân chia thành Khống Năng (F-E-D-C-B-A-S) - Khống Hồn - Chiến Thần. Hồn Tu lại phân thành Nhất Chuyển đến Cửu Chuyển. Cả hai sau khi đạt đến cảnh giới cuối cùng, sẽ độ hồn kiếp sẽ trực tiếp phi thăng thượng giới.
[Ngài cứ cất nó vào lệnh bài đi, một lát nữa hệ thống sẽ phân tích xong.]
- Được...
Tiếu Nam vội vàng cầm lấy hồng liên áp vào lênhn bài 'số 1'. Rất nhanh Hồng Liên liền bị một luồng linh lực bao quanh, sau đó số một liền biến mất thay vào đó là chữ "Hợp Lệ" hiện lên. Tiếu Nam cầm lệnh bài xuống dưới lầu. Cũng không gấp gáp luyện hoá ngay, dù sao cũng chưa rõ công dụng, không nên bất cẩn ham hố đem nó phục dụng.
Vô Cơ và Nhị Kiếm vẫn còn đó, khí thế phun trào càng kịch liệt, dường như đã sắp tới thời khắc quan trọng rồi.
Không làm phiền bọn họ, Tiếu Nam liền xuống tầng trệt. Mông Thế đã hoàn thành nhiệm vụ rời đi từ lâu rồi. Tiếu Nam cũng rời khỏi Kim Chung Khí Đường, trao lại lệnh bài cho lão giả.
Lão cũng không nói gì, một mặt khí định thần nhàn nhận lấy lệnh bài. Dường như đã không còn thứ gì trên đời có thể làm lão bata ngờ nữa rồi.
Tiếu Nam cuốc bộ rời đi, đích đến là Thí Luyện Phúc Địa. Đi được một đoạn âm thanh cơ máy của hệ thống vang lên.
[Phân Tích pháp bảo thành công]
[Pháp Bảo đã được đặt tên]
[Tên Phám Bảo: Tam Trúc Ôn Hồn Liên.]
[Cấp bậc: Bán Tiên cấp.]
[Giới hạn: Nguyên Anh trở xuống, phía trên không có tác dụng]
[Thông Số]
- Hồn Lực 60%.
- Linh Lực 23%.
- Chân Lực 17%.
[Phân Tích]
Là một thực vật có dạng cánh sen lai tạp giữa ba loại hồn thảo, linh thảo và thể thảo.
Nguyên liệu chính là Trúc Hồn Thảo Thiên Cấp hạ phẩm. Nguyên liệu phụ là Bách Cương Tâm Mộc Địa cấp hạ phẩm, Ôn Linh Hải Vực Sâm Địa cấp trung phẩm. Dược phẩm phụ trợ: Tinh Huyết Độ Kiếp Kỳ, Linh Thủy, Định Hồn Châu, Khí Lô Thiên cấp trung phẩm làm lò.
Trúc Hồn Thảo làm gốc, hấp thụ toàn bộ dược lực từ các thảo dược khác, dùng khí lô làm lò, tinh huyết Độ Kiếp làm chất dẫn. Dung luyện hạt giống Tam Trúc Ôn Hồn Liên, sống trên linh thủy, nuôi bằng linh đan.
Khi trưởng thành chỉ mọc ra bốn cánh. Vì không thể nhân giống và sau khí trưởng thành lại chỉ còn lại bốn cánh sen, thế nên mới xếp vào hàng pháp bảo chứ không phải linh dược.
[Công Dụng]
Hình Thành ba trúc cơ Linh Thể Hồn, tu sĩ không có đan điền hoặc bị phế đan điền sẽ tái tạo ra một đan điền khác. Đối với tu sĩ có đan điền sẽ tạo ra một cái đan điền thứ hai bên trong đan điền của bản thân, mà trúc cơ Hồn và trúc cơ Thể cũng nằm bên trong đó.
Đan điền mới được tái tạo sẽ do Trúc Hồn trấn áp, hoàn toàn không xung đột với Đan Điền của bản thân.
Trúc Hồn có tác dụng tẩy rữa hồn lực tăng lên sự tinh khiết, hấp thụ hồn lực để tăng cấp.
Trúc Linh, và Trúc Thể cũng tương tự như Trúc Hồn. Trúc Linh hấp thụ linh lực, còn Trúc Thể hấp thu chân khí, tinh huyết.
Chú Ý: Vì sau khi phục dụng sẽ xuất hiện đan điền thứ hai, và phải cần chất xúc tác, vì vậy Tam Trúc Ôn Hồn Liên sẽ dẫn thiên kiếp đến phụ trợ cho qua trình hình thành Tam Trúc trong cơ thể.
Khuyến Nghị: Nguyên Anh trở lên, hoặc Hoá Kình trở lên nếu không hoàn toàn không thể chống lại thiên kiếp.
...
Tiếu Nam bàng hoàn, Bán Tiên cấp là cái cấp bậc gì?
- Hình như ta đạt được một thứ rất nghịch thiên a.
Dường như hiểu ra hắn nghĩ gì, Linh Nhi liền trả lời.
[Chính xác là như vậy, mặc dù nó đem so sánh với các vật phẩm mà hệ thống xuất ra chỉ thuộc dạng trung cấp. Nhưng nó lại là xuất hiện rất đúng lúc, đánh căn cơ vào lúc này quả thực hoàn hảo vô cùng.]
[Hai đan điền lại mang ý nghĩa với việc phải tu luyện lâu hơn gấp bội lần, thế nhưng lực chiến về sau lại là vô địch trong cùng cấp.]
Hai đan điền nghe thì vô lý, thế nhưng theo lý luận thì nó nằm bên trong đan điền của mình, lại được trấn áp thì không khác gì một linh căn riêng biệt. Thông qua đan điền thứ hai lại càng dễ khống chế linh lực của mình. Dung hợp thuộc tính lại với nhau càng thuận lợi.
Đạt được chí bảo thế nhưng Tiếu Nam lại không hề háo hưc một tí nào. Chỉ có bất ngờ mà thôi, dù sao cũng không thể phục dụng ngay lập tức. Vấn đề hiện tại là phải độ kiếp ở đâu đây. Dẫn lôi kiếp dù nhỏ hay lớn thì cũng sẽ dẫn đến vô số sự chú ý. Đến lúc đó co người giết người đoạt bảo thì còn chạy được hay không.
Tiếu Nam cũng không phải lo xa, mà nó đã thật sự diễn ra trên vùng đất Cổ Việt Tộc này rồi. Hắn cũng không muốn nổi bật, đến lúc đó dẫn đến người người truy sát thì không hay lắm.
Linh Nhi nhìn thấy sắc mặt biến ảo của Tiếu Nam như đọc được suy nghĩ của hắn, liền gợi ý.
[Nếu là dẫn Thiên Kiếp thì có thể vào Hỗn Nguyên Thánh Nữ Cung. Dù sau cũng không phải là độ kiếp tấn cấp, Thánh Nữ Cung vẫn gánh được. Nó là một tiểu thế giới hỗn nguyên chân chính nên việc dẫn thiên kiếp là hoàn toàn có thể.]
Tiếu Nam hai mắt sáng lên, tâm thái ảo não biến mất thay vào đó là sự tột độ phấn khích. Miệng không nhịn được nở một nụ cười tươi hiếm thấy.
- Đúng là lò sưởi trong ngày tuyết rơi a. Cảm ơn này, Linh Nhi.
[Không có chi...]
- Vậy là mục tiêu Trăm Năm của ta lại rút ngắn được một quảng rồi.
Tiếu Nam âm thầm vui mừng, hai tay nắm chặt thành nắm đấm. Bổng dưng hắn càng ngày càng khao khát cái gọi là Tiên Giới kia rồi.
...
- Bảo sao lại ném nó vào 'kho' Địa cấp hạ phẩm, Linh Lực mà nó phát ra cũng chỉ có Địa cấp mà thôi. Chắc ba cánh khác đã được phục dụng rồi a. Thật đáng tiếc.
Hẳn là cho người có tu vi cao hơn Luyên Hư phục dụng nên mới không có nhiều công dụng như thực tế a.
Nếu không nhờ hệ thống, đợi đến khi Thấu Thị Vạn Lý có thể nhìn ra thì không biết có dùng được nữa hay không đây.
Khoảng cách Nguyên Anh Không còn xa, Tiếu Nam âm thầm ghi nhớ nó rời đem cất vào balo để tránh hư hại.
Tiếu Nam đi trên đường, một mạch xuyên qua khu rừng già.
Thí Luyện Phúc Địa chính là một bí cảnh thí luyện. Bao gồm ba cổng, lần lượt là Thí Hồn Địa, Thí Linh Địa và Thí Thể Địa. Nó đã được lưu giữa được hơn 8000 năm.
Tám ngàn năm trước Thí Luyện Phúc Địa mở ra, chính là bên cạnh Sài Thành, rồi được Thiên Linh quản lý. Về sau được di dời vào Thiên Linh do bị lạm dụng quá mức. Cũng vì lý do đó mà tán tu thời này rất mạnh. Từ đó thành lập nên các công hội, chuyên nhận ủy thác. Đến nay không ít tán tu thành danh với tam tu, điển hình như Hội Trưởng Liên Minh Á Âu - Hồi Bá Nghiêm.
Đó chính là một đoạn ghi chép trích ra từ điển tịch của Thiên Linh học viện. Cũng là một đoạn lịch sử hào hùng của tán tu.
Tiếu Nam một hồi xuyên qua rừng già liền đến nơi. Trước mắt chính là một cái thành mái vòm, không quá lớn, xây nên từ hắc thiết. Không gian xung quanh thỉnh thoảng còn uống éo thành rợn sóng. Đây chính là tác động do bí cảnh thí luyện mở ra.
Tiếu Nam tiến vào trong, bên ngoài hoàn toàn không có ai trông coi. Hắn cứ thể vô tư tiến vào.
Vừa vào liền thấy ba cánh cổng lớn, to ngang toà thành, bên cạnh còn có một tấm bảng, dường như là xếp hạng gì đấy. Bên dưới là hàng loạt các cánh cổng nhỏ tử sắc như vòng xoáy cuốn lấy hư không xung quanh. Mỗi một cánh cổng đều có một người đang đưng trực ở đó.
Tiến đến quầy lễ tân gần cửa, nơi đó có ba người đang trực, còn có gần trăm người đang xếp hàng chờ đến lượt.
Tiếu Nam trên trán chảy xuống một giọt mồ hôi. Miệng không tự chủ thốt nên lời.
- Thế này thì khi nào đến lượt.
- Huynh đệ mới đến à.
Một âm thanh trầm ấm từ phía sau vang lên, nghe có vẻ không có ý xấu gì.
- Đúng vậy a. Tại hạ là Lạc Tiếu Nam. Xin hỏi tín danh của huynh là.
- Gọi ta là Tiêu Tế Thông, mọi người đều gọi là Bá Thông.
Bá Thông là dáng người cao gầy, khuôn mặt góc cạnh, dáng vẻ trưởng thành thu hút ánh nhìn. Cặp mắt đen cổ, thân mặc bạch trường y, tay cầm quạt giấy, trông như thư sinh.
- Không ngờ đã qua Tuyển Sinh đại hội bốn năm một lần rồi. Ta thường xuyên bế quan, tinh tức có chút không tính thông a. Vì vậy mới có một cái biệt danh trêu ngươi, Bá Thông. Bá Thông lại không thông, thế sự vô thường a.
Bá Thông một mặt cười khổ. Hướng về phía đám người đang chờ, rồi lại hướng đến mấy cánh cổng, bên trong không ít người đang ra khỏi.
- Lạc huynh thấy đấy, bọn họ tuy nhiều thế nhưng cũng không có nhiều điểm tích lũy để ở lâu. Rất nhanh sẽ ra mà thôi.
Góc tác giả: Hoả Long Đế Vương. Vì một món Pháp bảo tiêu hao toàn bộ chất xám, đốt hết nửa canh giờ để suy ngẫm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]