Tiếu Nam từ hồ nước bên ngoài cất bước vào nhà trúc. Nhìn thiếu nữ vẫn còn nhắm mắt tu luyện, hắn cười cười. Ngồi lên giường từ phía sau ôm lấy nàng, cằm đặt lên vai nàng tham lam hít thở.
Nửa ngày sau, cảm thấy hơi nóng trên cổ mình Như Tuyết mở mắt ra. Nhìn thấy khuôn mặt thiếu niên nhỏ hơi mình một tuổi này. Khuôn mặt thanh tú, sóng mũi thon dài, phải công nhận hắn rất soái a, hơn nữa còn có mị lực rất lớn làm nàng không nhịn được mà yêu hắn.
Đưa tay xoa lấy mái tóc hắn, nghiêng đầy tựa vào đầu hắn, má chạm má, hơi ấm truyền đế làm nàng vô cùng thoả mãn.
Tiếu Nam tỉnh dậy, đưa tay đang ôm nàng lên Song Sơn của nàng xoa nắn, làm cho mặt nàng không khỏi đỏ lên một mảng.
Kéo tay Nam xuống, yêu kiều kêu lên một câu.
- "Không đứng đắn...."
Nam nghe vậy mỉm cười cũng không trêu trọc nàng nữa.
- "Thả lỏng tinh thần, ta đưa nàng đi xem nơi ở của ta."
- "Ưm?"
Như Tuyết thả lỏng tính thần khung cảnh xung quanh biến hoá.
- "Pháp bảo không gian chứa người sống?"
Như Tuyết giật mình, nàng cũng có biết đến thứ này, Viện Trưởng cũng có nhưng cũng không có lớn như vậy a.
- "Thấy thế nào đẹp không?"
Như Tuyết nhìn xung quanh thấy mấy cung điện xa xa liền thắc mắc hỏi.
- "Bên ngoài kia là sao vậy..."
Hiểu được ý nàng, Nan liền thành thật trả lời.
- "Đây là không gian pháp bảo bị phong ấn, mấy nơi đó còn chưa có mở ra, chỉ có mỗi cái cung điện này thôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-de-than/1190595/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.