Đóa hoa nhỏ màu đen biến thành màu hồng phấn trong nháy mắt, thầy giáo rồng xanh vốn còn hung hăng muốn đánh người đè một vuốt lên đỉnh đầu, vuốt còn lại ôm lấy cái đuôi rồi dùng sức nhảy về sau vài bước để tránh khỏi Phong Liên Trúc.
Hắn nói lắp bắp: "Đến trễ nhưng lại không biết tự kiểm điểm mà còn trêu ghẹo thầy giáo trí tuệ nhân tạo nữa, tức chết tôi, tức chết tôi luôn rồi! Cậu có biết mình đã chơi với lửa không hả? Tôi tuyên bố hôm nay cậu sẽ không có đóa hoa hồng nào luôn, không có đóa nào hết luôn!"
"Ò," Phong Liên Trúc chống khuỷu tay lên bàn học, cằm để lên bàn tay và nhìn về phía thầy giáo rồng xanh, "Tôi vẫn muốn được nhận cơ mà, đóa hoa trông đẹp lắm ạ."
Thầy giáo rồng xanh: "......"
Hắn lẩm bẩm một hồi, tay buông khỏi đóa hoa trên đầu, hắn ôm đuôi đi tới và bảo: "Vậy phải xem biểu hiện tiếp theo đây của cậu có đáng để được nhận phần thưởng của tôi không đã, hừ."
"Thầy ơi, ngài ôm cái đuôi như vậy là vì sợ tôi sẽ chạm vào đuôi của ngài sao ạ?" Phong Liên Trúc hỏi bằng ngôn ngữ đế quốc lưu loát.
"Đương nhiên là không rồi!"
Vừa nói xong, thầy giáo rồng xanh buông cái đuôi ra và bắt đầu giảng bài.
Thấy hắn giảng, Phong Liên Trúc nghiêm mặt nói: "Thầy ơi, tôi hi vọng tiến độ học hành sẽ được tăng nhanh ạ. Tôi chỉ bắt đầu học ngôn ngữ đế quốc từ con số 0 trong vỏn vẹn hai ngày thôi, mấy môn khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-dang-cong-huong/3165381/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.