Vì thật sự không còn cách nào nên Phong Liên Trúc mới đưa ra quyết định này.
Lúc trước, cậu không nghĩ cần phải có người giám hộ dẫn con cháu tới địa điểm thi trên mạng, thế là cậu chọn cách tự lập hai tài khoản, cậu biến thành ông chú của mình luôn. Khi đó nếu cậu để Chó 16 giấu đuôi làm anh mình, chuyện phiền toái như thế này đã không xảy ra rồi.
Cậu cần tìm một người lớn lên trông cực kỳ cực kỳ giống mình để dẫn cậu đi thi, dù là người phản tổ hay hải tặc tinh tế cũng không hợp lệ, chỉ có rồng béo từng sử dụng ngoại hình của Phong Liên Trúc trong game thôi, nói không chừng hệ thống cũng có thể giúp chút đỉnh nữa.
Lúc thấy rồng béo mặc lân giáp vàng hoe trở lại Sao Nguyên Thủy, Phong Liên Trúc đã nghĩ tới ý tưởng lớn mật này rồi.
Khi Pang Kirates chơi đùa với phi thuyền vũ trụ như thể nó là bóng cao su, Phong Liên Trúc trốn trong lân giáp vàng hoe và hỏi hệ thống xem rồng béo có mang skin của Phong Liên Trúc về hay không, đáp án là có.
Chẳng qua nếu dung skin của Phong Liên Trúc thì phải trả 100 điểm một ngày, lúc ấy Phong Liên Trúc cảm thấy họ đã xài quá nhiều điểm, bây giờ vừa biết được khoản nợ của mình và rồng béo với hệ thống, cậu lại thấy rẻ thấy ớn luôn, mới có 100 thôi mà!
Có lẽ đây là cảm giác nợ nhiều nên cơn rầu biến mất luôn, Phong Liên Trúc cảm thấy mình lại biết thêm một cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-dang-cong-huong/3165363/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.