Trường Lạc đợi cho tới khi không còn nghe thấy giọng nói của hai người bên ngoài nữa, cô mới từ từ đẩy cửa bước ra.
Dương Tiêu vừa quay đầu lại liền có thể trông thấy cô gái nhỏ hai mắt long lanh nhìn mình. Hắn trầm mặt không nói gì. Chỉ đợi cho tới khi Trường Lạc khẽ lên tiếng hỏi.
" Đây...là nhà của anh sao? Là nhà của anh...ở trái đất? ".
Dương Tiêu nghe cô nói vậy ẩn ý là có thể nhận ra vừa rồi cô khẳng định là đã nghe được hết cuộc nói chuyện giữa hắn và người kia. Hắn không có ý muốn giấu cô, liền khẽ gật đầu một cái.
Trường Lạc đối với việc này lại không có tỏ ra kinh ngạc hay hoảng sợ như hắn nghĩ, ngược lại còn mỉm cười tươi tắn, nhón chân lên trước ôm lấy cổ hắn mà cười rộ lên phấn khích.
" Waa! Không nghĩ người yêu của em lại là người ngoài hành tinh! Sao mà còn có chuyện tốt như thế này cơ chứ!
".
Dương Tiêu đối với thái độ của cô có chút kinh ngạc, mở miệng lên tiếng thanh âm có hơi khàn nhẹ.
"Em, không sợ tôi sao?".
Trường Lạc dương cằm ngẩng lên nhìn hẳn mà thản nhiên trả lời.
" Sao lại phải sợ chứ? Bộ anh là yêu quái hay gì? Rõ ràng là một khuôn mặt đẹp trai như này nha! ".
Dương Tiêu bị lời nói ngon ngọt của cô lấy lòng, bỗng chốc suy nghĩ căng thẳng ở trong đầu cũng tiêu tan. Tâm tình thả lỏng đi không ít.
Hắn biết mà! Chỉ có người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cuu-vy-009-phan-dien-la-cua-ta/3698827/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.