Chương trước
Chương sau
Vào lúc Trường Lạc còn đang chống cự với cái tên đàn ông thô tục do Khương Linh sắp xếp này thì Dương Tiêu ở trên đường đang dùng siêu năng lực phi như bay ở trên các mái nhà mà chạy tới khách sạn này.

Tên đàn ông kia nhân lúc Trường Lạc cả người mềm nhũn không có sức kháng cự liền đụng tay đụng chân kéo cô muốn lôi đi cùng hắn. Lại không ngờ vào lúc kéo cô đứng dậy lại bị một bàn tay cứng cỏi của người nào đó giữ chat.

Tên đàn ông quay đầu lại nhìn chủ nhân của bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình thì nhận ra là một người đàn ông đẹp trai mang theo nét mặt lạnh lùng.

" Mày là thằng nào?". Tên kia vẫn còn chưa biết trời cao đất dày là gì. Vẫn mạnh miệng lên tiếng hắng giọng.

Dương Tiêu không nhiều lời liền dùng lực vặn một đường khiến cho cổ tay tên kia soái đi kêu " rắc" một tiếng, làm cho hắn đau tới mức nhăn nhó tím tái mặt mày kêu " a!" một tiếng.

Lúc ngẩng đầu lên lại chẳng thấy Dương Tiêu và Trường Lạc đâu nữa.

Dương Tiêu mau chóng bế Trường Lạc đi lên tầng trên của khách sạn. Anh dừng trước một căn phòng ở cuối dãy hành lang, dùng siêu năng lực của mình chớp mắt một cái liền làm cho cửa đang bị khóa bỗng chốc mở ra. Sau khi bước vào trong anh lại dùng cách thức cũ khóa trái cửa lại.

Dương Tiêu đem Trường Lạc cả người đang nóng bừng, khuôn mặt mê man nằm xuống cạnh giường. Bản thân định đi vào phòng tắm chuẩn bị nước lạnh cho cô ngâm mình.

Dương Tiêu là bởi đã tiếp thu được những kiến thức của nhân loại ngay từ khi đặt chân tới thế giới loài người mà vừa nhìn qua biểu hiện của cô liền biết cô đã bị người ta hạ thuốc.

Chính hắn cũng biết được muốn làm cho cô tỉnh táo lại thì phải để cô ngâm mình trong bồn nước lạnh.

Bản thân vừa mới dịch chân lại bị đôi bàn tay mềm mại, trắng nõn của cô kéo lại.

Dương Tiêu quay đầu ngẩn người nhìn cô. Lại nghe được từ trong miệng cô thốt ra lời nói dụ hoặc làm hắn mê

muQi.

" Đừng đi!... Giúp tôi! ".

Dương Tiêu nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ ửng có chút mê man lại vô cùng động lòng người, khiến cho hắn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt trong cổ họng.

Hắn cũng là biết được ngoài cách ngâm mình ra thì còn một cách nữa. Chỉ là...hắn không dám nghĩ tới.

Nhưng giờ phút này nghe được cô gái này chính miệng kêu hắn giúp. Lại còn ở trong trại thái quyến rũ như này thực không thể khiến cho hắn cự tuyệt nổi.

Hắn cũng là phải rất đấu tranh tư tưởng mới dám cất giọng dò hỏi.



" Cô...chắc chứ?".

Trường Lạc lúc này trong người đang rất khó chịu, cả người nóng ran ngứa ngáy không thể chịu đựng được nữa rồi. Cô cất giọng dụ hoặc.

" Tôi muốn! Thực muốn anh! Dương Tiêu~".

Thời điểm nghe được cô gọi khẽ tên mình, một tia lí trí cuối cùng của Dương Tiêu xem như bị cô dập tắt.

Hắn cúi người xuống, đè lên cơ thể mềm mại của cô mà cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Trường Lạc cũng rất phối hợp mà vòng hai tay ra sau gáy hắn.

Dương Tiêu hôn ngấu nghiến cô, hắn từ từ cạy hai hàm răng trắng sứ của cô mà bắt đầu đưa đầu lưỡi của mình quấn quanh khoang miệng thơm tho của cô hung hăng càn quét tới.

Trường Lạc vô cùng hưởng thụ. Phải công nhận một điều rằng kĩ thuật hôn của Dương Tiêu rất điêu luyện. Hắn vừa để cô chìm đắm trong nụ hôn cuồng nhiệt, bàn tay thô bạo bắt đầu lần xuống phía bên dưới mà xé toạc bộ váy vướng víu trên người cô ra. Đề lộ vòng một to tròn, căng trào sức sống của cô.

Sau đó bản thân hắn cũng bắt đầu tháo cà vạt, rồi đến áo sơ mi bên trong, để lộ ra cơ bụng săn chắc hiếm có của mình. Còn tiện tay cởi luôn chiếc quần âu đen phía bên dưới.

Dương Tiêu bắt đầu đem bàn tay hư hỏng của mình một tay nắm không hết bầu ngực đẩy đà, mềm mại to tròn của cô, còn dịu dàng vuốt ve nâng niu. Cái miệng hư không biết từ lúc nào đã trườn xuống liếm lấy nhũ hoa hồng hào của cô mà khẽ mút.

Trường Lạc chỉ cảm thấy một loại khoái cảm rất nhanh ập đến khiến cho cơ thể cô nhạy cảm phải rùng mình một cái.

Cảm giác được hai quả bồng đào nặng trĩu bên dưới của mình đang được nam nhân thân trên mơn trớn yêu thương không bỏ sót ngóc ngách nào hết.

Cả cơ thể cô lúc này khẽ run lên vì sung sướng. Cơ thể không tự chủ được mà khẽ ưỡn người lên, càng làm cho hai nhũ hoa hồng tươi tắn của cô cương lên hơn.

Dương Tiêu nhìn đến hai vị trí xinh đẹp đó mà không nhịn được muốn yêu thương trọn vẹn.

Hắn vừa xoa nắn lại mơn trớn quét sạch cả thân trên trắng nõn căng trào của cô.

Trường Lạc lúc này chỉ cảm thấy ở phía dưới hang suối nhỏ đang ồ ạt chảy ra một làn nước như thủy triều tuôn trào ra ngoài, khiến cho chiếc quần nhỏ của cô ướt đẫm đìa.

Vẫn là ngứa ngáy không chịu được mà phải khẽ rên lên, cầu xin nam nhân bên trên mình.

" Dudng…Duong Tieu! Um…muon…muon anh xam nhap ben dudi…a~".

Dương Tiêu nghe được tiếng rên rỉ khẽ của cô, nghe cô bên dưới van xin hắn càng kích thích vật lớn bên dưới của hắn hành động.

Hắn nhớ tới những hình ảnh bản thân hắn từng lưu lại trong đầu đủ mọi tư thế khi làm chuyện ấy của loài người.



Thể là ngay lập tức bàn tay thô bạo dừng lại ở trên gò đổi to tròn của cô. Mạnh bạo kéo cơ thể mềm mại của cô lên xoay người cô lại, để cô quay lưng về phía mình.

Lúc này Trường Lạc chỉ cảm thấy khoái cảm càng lúc càng nhiều. Nam nhân ngồi phía trên mình lại là ở phía đằng sau làm cho cô không nhìn thấy được gương mặt của hắn. Hắn dùng chiếc miệng thuần thục từ từ liếm dọc sống lưng trắng nõn của cô. Hai tay vẫn nắm bóp cặp bồng đào to tròn đầy đặn ở phía trước cô khiến cho cô đạt khoái cảm khó diễn tả được.

Chỉ thấy hắn sau đó xé toạc chiếc quần nhỏ vướng víu ở phía dưới của cô, trực tiếp đưa ngón tay thon dài của hẳn tiến vào chọc tới hang vị bí ẩn bên trong cô.

Trường Lạc bị hắn bất ngờ thăm dò liền không ngừng run rẩy mà la lên một tiếng.

"Al..a. ưm...ư~",

Dương Tiêu sờ vào hang suối nhỏ, lại sờ tới chất lỏng nhơm nhớp dính trên tay hắn. Hắn càng được đà lấn tới, trực tiếp đưa vật thể kích cỡ lớn của mình tiến thẳng vào nơi thâm sâu bí ẩn của cô.

Không biết là do sung sướng hay do đau mà Trường Lạc khẽ la lên.

"Aa~ Du..ương Tiêu..Nhẹ...nhẹ chút! ".

Dương Tiêu nghe được tiếng của cô, lại vờ như không nghe thấy gì mà khế cất giọng vô tội. Giọng nói yêu nghiệt nói khẽ vào tai cô.

" Cái này e là không theo ý em được rồi! ".

Trường Lạc khóc không ra nước mắt, hai mắt mở to khi nghe thấy Dương Tiêu nói như vậy, cô còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy cái thứ cương cứng kia húc thật mạnh vào bên trong mình, khiến cho cô vừa đau rát vừa rên lên vì sung sướng.

" Aaa~ ưm~ưn....ưm~".

Dương Tiêu không cho cô có cơ hội thở ra. Hắn vừa thở hồn hền vừa rút cái đó ra khỏi người cô xong lại lật người cô lại ngay lập tức để cô nhìn đối diện mặt mình.

Trường Lạc trán đã vã mồ hôi, cả khuôn mặt mê man nhìn tới hắn mà thở dồn dập.

Dương Tiêu lại không vì như thế mà tha cho cô. Hắn đặt hai chân của cô lên hai vai cứng cáp của mình, nhìn vào nơi xinh đẹp đó của cô mà cúi xuống liếm sạch sẽ chất lỏng mật ngọt nơi kín kẽ ấy.

Trường Lạc mẫn cảm lại liên tục rùng mình, hai mắt mờ mịt ưỡn ngực nhìn lên trên trần nhà mờ ảo.

Không gian trong căn phòng sớm đã tràn ngập trong mùi vị ám dục cùng những tiếng rên rỉ và tiếng thở hồn hền của đôi nam nữ.

.......................
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.