Trường Lạc lết cả người ê ẩm ngồi dậy mặc lại y phục lộn xộn. Tay cô đặt ở bên thắt lưng đau nhức khó tả hết. Vẫn là không nhịn được ở trong đầu thầm chửi mắng, hờn giận ai kia.
" Thanh Trì đáng ghét! Đã nói sẽ nhẹ nhàng! Vậy mà quay ra liền lật lọng! ".
Hệ thống nghe được cô than vãn, nó chỉ biết ôm bụng cười tủm tỉm trong không gian.
[ Kí chủ! Cảnh tình xuân của hai người vừa rồi thật bỏng mắt! Ta chỉ dám xem đến một nửa liền phải che mắt vội! ].
Trường Lạc phồng má trợn mắt giận cá chém thớt mà gắt lên.
"Mi còn nói!".
Đúng lúc này, Thanh Trì từ bên ngoài đi vào, trên tay hắn còn cầm một đĩa bánh hoa quế trông vô cùng đẹp mắt.
Vừa thấy hắn bước vào, Trường Lạc mặt đối mặt với nam nhân dày vò mình hơn nửa ngày trời ngây ra một giây, lại không biết vì sao xấu hổ, thẹn thùng vùi mặt vào trong đầu gối muốn trốn tránh hắn.
Thanh Trì nhìn biểu hiện e thẹn, đỏ mặt trốn chạy đó của cô thì cong môi thỏa mãn. Điều đó chứng tỏ vừa rồi hắn đã làm đúng. Hắn mỉm cười tiến tới, đặt đĩa bánh trên tay sang một bên, quay ra xoa khẽ đầu cô.
Trường Lạc lúc này nghe thấy trên đỉnh đầu vang lên âm thanh khàn khàn trầm ấm của nam nhân.
"Sao vậy? Nàng vậy mà ngại rồi sao? Chẳng phải lúc làm chuyện đó với ta đâu có bày ra bộ dáng xấu hổ như thế này? ".
Nghe hắn cất giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cuu-vy-009-phan-dien-la-cua-ta/3445444/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.