Trường Lạc cùng bà Úc, Vương Cung Châu, còn có Võ Đoàn Khởi lên xe đi thẳng tới bệnh viện trung tâm thành phố
Vừa vào trong phòng bệnh, cô liền nhìn thấy một người đàn ông trung vận, dáng người cao lại hơi gầy gò, hốc hác, bộ dạng rất giống người bệnh. Trên người mặc quần áo bệnh nhân.
Trường Lạc từ từ tiến từng bước đến bên cạnh giường bệnh.
Bà Úc cũng đi đến khẽ đánh động người đang ngủ trên giường.
" Mình à, con gái về rồi nè mình! ".
Ông Úc không giống như đã ngủ, vừa nghe có người gọi liền có thể mở mắt ra mà nhìn.
Thấy vợ mình đến thăm, còn có khuôn mặt đã lâu ngày không gặp của con gái, ông không kìm nổi xúc động mà gọi.
" Thanh Thanh! Thật sự là con sao! Con đã trở về thăm ba rồi ư! ".
Trường Lạc cũng tiến đến, cầm lấy tay ông Úc mà khẽ gật đầu mỉm cười.
" Da phải! Là con đây! ".
Ông Úc không giấu nổi vẻ mặt vui mừng. Cười ra nước mắt, vừa gật đầu vừa lẩm bẩm.
" Tốt rồi! Về là tốt rồi! ".
Lúc này ánh mắt ông khẽ liếc đến Vương Cung Châu đang đứng ở một bên, ngay lập tức đầu nảy số mà nhìn đến Trường Lạc, giọng nói khàn đặc có chút vội vã, lại cộng thêm tiếng ho khẽ.
"Khụ.khụ.Thanh Thanh! Bác sĩ nói...ba chỉ sống được chưa đầy ba tháng nữa...Trước lúc ra đi ba muốn con thực hiện một tâm nguyện, mới...mới có thể an tâm mà
nham mat ".
Trường Lạc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cuu-vy-009-phan-dien-la-cua-ta/3445416/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.