Trường Lạc một lần nữa mở mắt ra, cô chính là nhìn thấy một gương mặt non nớt, khả ái trước mặt mình, lại giống như đang sợ sệt mà nhắm chặt mắt. Cô lại nhìn lên bàn tay mình đang giơ lên giống như chuẩn bị giáng xuống gương mặt trắng hồng xinh xắn của cô bé đứng đối diện cô.
Đây lại là kiểu tình huống gì đây?
Trường Lạc vừa rồi bị hệ thống dịch chuyển nhanh chóng, chỉ thấy cơ thể mình thoáng cái biến mất rồi lại xuất hiện ở thế giới này.
Nhất thời còn chưa nắm được cốt truyện, khó mà biết được tình huống bây giờ là gì. Chỉ có thể từ từ quan sát trước đã.
Ngay khi cô còn đang đờ người ra liền thấy một cậu thanh niên cao ráo chừng hơn 1m7 từ bên trong đi ra. Cậu ta liếc thấy cánh tay đang giơ trên không trung của cô, lại nhìn sang cô bé đang đứng run rẩy một chỗ thì không khỏi nhíu mày.
Đi tới liền giãn chân mày, khôi phục dáng vẻ ôn hòa, bình thản mà lên tiếng nói với cô.
"Mẹ có gì thì cứ trút giận lên con. Hoa Hoa còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, mong mẹ bỏ qua cho em ấy lần này ".
Lời của cậu thiếu niên vừa dứt, Trường Lạc lập tức liền hóa đá ngay tại chỗ.
Cái gì? Có phải vừa rồi cô nghe nhầm không? Thằng...thằng nhóc này vậy mà gọi cô là mẹ!
Không được, không được! Nhất quyết là không được! Cô cần hỏi rõ hệ thống.
" Hệ thống, mi nói chuyện này là như thế nào đây? Sao ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cuu-vy-009-phan-dien-la-cua-ta/3445403/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.