Trời đã ngả về đêm, tại thảo nguyên, người ta hiếm khi di chuyển vào buổi tối, bởi lúc này là lúc mà đàn sói sẽ thường xuyên đi săn mồi.
Tiếng sói tru vang vẳng từ xa, nghe vang vọng, song lại không thể che đậy đi tiếng lao vun vút của mũi tên bắn ra từ dây cung.
Một bóng người lao đi điên cuồng, đuổi theo từ phía sau là một bóng đen đeo khăn che kín mặt.
Nhìn kỹ người đang chạy phía trước, không phải Lý Thừa Ngân thì còn ai.
Lý Thừa Ngân cắn chặt răng, hắn càng cố gắng lao nhanh, kẻ đuổi theo đằng sau lại càng kiên quyết không bỏ.
Mặc dù đã khéo léo né tránh, nhưng vẫn có một vài mũi tên từ đằng sau bắn tới đã làm bị thương hắn.
Mũi tên lao nhanh vô cùng, lại lần nữa phóng tới.
“Chết tiệt!”
Mặt Lý Thừa Ngân đỏ rần, hắn cố hết sức rê ngựa sang bên nhưng không được. Lần này mũi tên không còn nhắm vào hắn nữa, mà đích đến của mũi tên lại là ngựa của hắn.
Phập!!
Tiếng mũi tên xuyên qua da thịt đặc biệt chói tai, mặt hắn trở nên trắng bệch. Ngựa hí lên điên cuồng rồi ngã nhoài xuống đất, hắn bị hất văng vào bụi cỏ, người ngợm trở nên nhơ nhuốc.
Lý Thừa Ngân định thần lại, nhìn sang, bóng đen che mặt đang từ từ đi ngựa tiến tới, tên kia chầm chậm rút đao ra khỏi vỏ, lưỡi đao được giơ lên cao, sáng bóng phản chiếu ánh trăng.
“Biểu ca, huynh đã chiến thắng rồi, huynh còn muốn phải giết ta sao?”
Bóng đen kia không nói gì, ánh mắt sắc lẹm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cuop-doat-khi-van-nhan-vat-phu-phan-cong/1019460/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.