Chỗ sương mù bị Ngu Ý phá vỡ chậm rãi khép lại, sương mù dày đặc lại một lần nữa bao phủ lấy nàng.
Ngu Ý bị kéo túm đi xuống, từ giữa đám sương mù đang lay động, nàng thoáng nhìn một chút hình dáng mơ hồ kia.
Đồ vật kia nhìn qua giống như vô số dây leo, không, không phải là dây leo, mà chuẩn xác hơn một chút chính là những xúc tu trong suốt, mềm mại trơn trượt, ướt dầm dề ở trong không khí mấp máy.
Trên cổ Ngu Ý chợt lạnh, một cái vòi leo đến trên cổ nàng, nó vòng quanh cổ, nâng cằm của nàng lên, đem đầu của nàng xoay về phía sau. Khoé mắt của Ngu Ý nhìn đến thân ảnh đang đứng trên thềm đá ở phía sau mình.
Thiếu niên một thân bạch y vấn tóc, ngửa đầu nhìn phía nàng, đen nhánh tóc mái dính trên làn da tái nhợt. Cả người hắn đều đã bị sương mù thấm ướt. Hắn giống như một bức tranh thuỷ mặc với nét mực còn chưa khô. Cải có màu đỏ tươi của máu trên môi hắn là màu sắc duy nhất của bức tranh.
Ngu Ý bị xúc tua vô hình bó chặt, nó xoay chuyển thân thể nàng, kéo thân thể nàng từ giữa không trung đi xuống phía dưới. Khoảng cách của nàng và Tiết Trầm Cảnh càng ngày càng gần, cho đến khi chóp mũi của hai người chạm nhau, hô hấp tương giao với nhau.
khoảng cách hắn càng ngày càng gần, cho đến hai người chóp mũi chạm nhau, hô hấp tương giao.
Tiết Trầm Cảnh giơ tay giữ chặt mặt nàng, lòng bàn tay của hắn cũng ướt lạnh giống như xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cua-nu-chu-lai-troi-dinh-nham-vai-ac/4198978/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.