Ngu Ý mê mang liếc mắt nhìn bốn phía, trong nội tâm chính là một trận chết nặng. Truyền tống phù thế nhưng không có hiệu lực.
Nàng lại nếm thử dẫm lên Thanh Trúc kiếm, nàng cùng kiếm bay hướng về phía bầu trời. Bay một đoạn thời gian dài, bốn phái xung quanh Ngu ý vẫn là một mảnh sương mù màu trắng bạc.
“Mê chướng?” Ngu Ý trong lòng suy đoán, rồi thật cẩn thận áp lên thanh kiếm, trở xuống mặt đất. Nàng rõ ràng ngự kiếm hướng lên trên bay thật lâu, nhưng khi hạ xuống lại mất không đến nửa khắc đã đụng tới tán cây trên mặt đất. Có thể thấy được, đám sương mù này rất cổ quái.
Mê chướng che đậy tầm nhìn, cũng mê hoặc thần thức, ở trong rừng ngự kiếm xuyên qua thực dễ dàng phát sinh sự cố, Ngu Ý đành phải sờ soạng bước đi.
Nàng đi về phía trước không bao lâu liền tìm được một toà miếu Sơn Thần rách nát nằm trong núi. Nhìn thấy toà miếu này, Ngu Ý bây giờ mới rõ ràng vị trí của bản thận. Nàng vẫn còn ở trong ngọn núi này, khoảng cách từ chỗ của nàng hiện tại đến chỗ nước cạn khi nãy cũng không xa.
Trước đó không lâu khi nàng thật sự nhàm chán, còn cùng Hạc sư huynh tới toà thần miếu của ngọn núi này chơi qua. Nàng còn đặc biệt từ trong thị trấn chọn mua một ít thuốc màu, một lần nữa sơn lại tượng đá đã bị gió mưa làm cho ảm đạm trong miếu.
Ngu Ý còn chưa đi đến gần miếu Sơn Thần, liền nghe được bên trong có tiếng đánh nhau.
Xung quanh ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cua-nu-chu-lai-troi-dinh-nham-vai-ac/4198974/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.