Lộc Khê run rẩy mở hé mắt, những mùi tanh hôi lúc trước đã biến mất, dưới thân nàng là chiếc giường êm ái, không khí thoang thoảng mùi t.h.u.ố.c sát trùng, bên tai tiếng máy móc tích tắc vang lên. Trên người nàng cắm đầy ống dây, đập vào mắt là trần nhà trắng tinh. Có người đang nói gì đó bên tai nàng, nàng nghe không rõ, tiếp đó mí mắt bị vén lên, một luồng ánh sáng chói chang chiếu vào khiến con ngươi nàng khẽ co lại. "Lộc Khê. . Thế giới của nàng, rốt cuộc không còn Cố Vọng nữa. Đến bây giờ đã sáu năm, phần lớn các thành phố đều đã được giành lại, những người sống sót lần lượt chuyển vào, số người trong căn cứ thành phố A cũng giảm đi không ít. Nhưng sao có thể chứ? Năm năm trước, những người sống sót bắt đầu tấn công các thành phố, thanh lý tang thi trong thành phố, giành lại một thành trì. Hắn như thể đã rơi vào một vòng lặp, cứ luẩn quẩn mãi, không cách nào thoát ra được. "
Lộc Khê khựng lại, đại não vận chuyển nhanh chóng, nhớ ra 003 đang nói gì. . Đã sáu năm trôi qua, trận chiến đó, tang thi vương đã c.h.ế.t, đại quân tang thi cũng bị tiêu diệt, căn cứ đã nghiên cứu ra dịch tiến hóa từ hắc tinh thạch, số lượng dị nhân có tài năng tăng lên mạnh mẽ. "
Nàng rất nhớ 003, rất nhớ Cố Vọng, rất nhớ Lâm Bạch và những người khác. Nàng run rẩy tay nhập tên cuốn sách «Mạt Thế Kiều Sủng», cứ như vừa trải qua một giấc mơ, nàng tìm khắp nơi nhưng cuốn sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/5052747/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.