Cứu Cố Vọng "Ký chủ, mau lên, Cố Vọng đang ở phía dưới! " 003 trong đầu sốt ruột thúc giục Lộc Khê, tiếng báo động càng lúc càng cao. Phía sau là đám dị nhân đang điên cuồng đuổi kích, Lộc Khê chỉ có thể vừa hấp thu tinh hạch, vừa quay đầu phóng thích dị năng. Đầu óc đã hỗn loạn khiến nàng gần như muốn ngất đi, những vết thương trên người không ngừng chảy máu, thỉnh thoảng còn có những đòn công kích từ phía sau sượt qua cơ thể nàng, để lại từng vệt máu. 003 có chút đau lòng, không ngừng an ủi nàng trong đầu: "Ký chủ, cố gắng thêm chút nữa. " "Cố Vọng, Cố Vọng, ngươi tỉnh lại đi. Mà Cố Vọng bị trói chặt trên bàn thí nghiệm, hoàn toàn không phản ứng trước cái c.h.ế.t sắp đến. " Lộc Khê không ngừng gọi Cố Vọng, ngữ khí lo lắng đã mang theo chút nghẹn ngào. Hứa Kiều Vận vội vàng bình tĩnh trở lại, lắp bắp đáp lời: "Không cần, không cần cảm ơn. " Lộc Khê đã giúp bọn họ không ít, người thân cận cũng đều là cùng một tiểu đội, giúp đỡ lẫn nhau là việc nên làm, sao có thể nói cảm ơn chứ? Bọn họ sợ hãi run rẩy muốn van xin, vừa đối mặt với ánh mắt của Cố Vọng, lôi điện mạnh mẽ giáng xuống, nhất thời khắp phòng dường như đều là thịt nát. " Vừa dứt lời, đám dị nhân đối diện đồng loạt tấn công nàng, Lộc Khê vội vàng tụ ra tấm khiên băng dày cản trước người. Đợi đến khi tất cả vết thương hoàn toàn khép lại, trán Hứa Kiều Vận đã đầy mồ hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/5052720/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.