Bảo vệ ngươi bình an. Khi trời tối, sau bữa ăn. Cố Vọng nằm trên ghế dựa, Lộc Khê cùng ba người khác ngồi vây quanh trên sofa. Lâm Bạch nhìn Lộc Khê, có chút do dự: "Lộc Khê, ngươi thấy có thể nhận nhiệm vụ này không? "
Nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, con đường phía trước chẳng biết có gì đang chờ đón bọn họ. Phát tài rồi! Nàng mở bảng hệ thống ra, theo tích phân của nàng tăng lên, nhiều thương phẩm cũng theo đó được mở khóa. Lộc Khê cảm nhận được sự uy h.i.ế.p muốn g.i.ế.c người của Cố Vọng, liền đáp: "À. Trứng gà luộc, bánh bao hấp, cháo gạo, nước mắt hạnh phúc của Lộc Khê chảy ra từ khóe miệng. Thế nhưng sắp phải xuất phát làm nhiệm vụ, lần trước tiểu đội kia đi rồi không quay về, rõ ràng là có gì đó rất nguy hiểm. " Hắn cười lạnh. Cố Đại Gia sải bước dài lướt qua Lộc Khê, khi đi qua để lại một làn hương tùng lạnh nhạt. Không đi. Chó săn Lộc Khê biểu thị: nàng thật sự mệt mỏi quá, lúc nào cũng phải xoa lông cho Cố Đại Gia đang xù lông. . Mọi người ăn xong liền chuẩn bị xuất phát, trước khi đi Lộc Khê cố ý lấy ra vũ khí bảo mệnh của mình phát xuống. "
Nàng lật đật di chuyển đến bên cạnh Cố Vọng, lén lút kéo ống tay áo hắn. Lộc Khê biểu thị: không phải nàng không muốn đi, mà là Cố Đại Gia không muốn! . Tuyệt Cảnh Cầu Sinh: 900 tích phân, ta có thể chống đỡ được một đòn toàn lực của tang thi cấp năm, chỉ giới hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/5052708/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.