Nàng vĩnh viễn không thất bại "Thế nào? " Lâm Bạch phát hiện hai người có điểm lạ, mang theo vẻ lo lắng ngó đầu muốn nhìn vào trong. Lộc Khê và Hứa Kiều Vận vội vàng quay người chắn cửa xe, "Không sao, ngươi và Cố Vọng vào trong xe đợi chúng ta đi. " Ý thức được điều gì đó, sắc mặt Lâm Bạch trở nên hơi nặng nề, "Được, có việc cứ gọi ta. " Bàn tay Hứa Kiều Vận nắm tay Lộc Khê run rẩy nhè nhẹ, Lộc Khê liền nắm chặt lại, im lặng an ủi nàng. Quả nhiên không uổng công nàng đến nhà này. Lộc Khê: Nàng không phải nhớ rõ nhân vật phản diện có ám ảnh sao? *** Xe việt dã chạy chậm rãi trên con đường nhỏ, thỉnh thoảng có tang thi lao đến, Lâm Bạch không chút do dự nhấn ga cán qua. " Sau khi ăn lẩu xong, Lộc Khê tựa vào thành ghế xoa cái bụng nhỏ no tròn của mình. "
Trong căn phòng tĩnh mịch, một giọng nói khàn khàn và không khỏe vang lên, âm lượng rất nhỏ, nhưng Lộc Khê nghe rất rõ. Chậc, là do hắn ăn quá nhiều lòng lợn của nàng nên nàng không vui sao? . Nhưng giờ đây nhìn thấy bản thể, Lộc Khê thực sự không dám liên tưởng cô gái thanh tú mặt mày tái nhợt trước mắt với người mạnh mẽ hệ Tinh Thần trầm mặc ít nói, m.á.u lạnh vô tình kia. Hắn thu lại ánh mắt, sải bước chân dài lười biếng lên lầu, giữa hai hàng lông mày vẫn còn vương chút lệ khí. Hứa Kiều Vận cố nén những giọt nước mắt chực trào nơi khóe mắt, bảo Lộc Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/5052704/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.