Tách…tách !!! Gương mặt Tử Nhiên lúc này tỉnh táo không còn vẻ buồn ngủ nữa, cũng phải thôi…ngủ được mới là lạ, thợ chụp ảnh thấy vẻ mặt của cô người mẫu nhỏ này có lúc lại vui có lúc lại nhíu mày. Hắn ta phải tranh thủ chụp lại, không chừng ông ta còn được nổi tiếng theo, được chụp cho một gương mặt sáng giá của ngành giải trí là điều tốt , hiếm khi thợ ảnh như hắn lại vinh dự như thế. " Giám đốc bên bộ phận cổ đông đã mời được Thiên Thần của giới giải trí…phải nói là một gương mặt sáng giá của mọi tạp trí…".Tên trợ lý đưa bản báo cáo cho người ngồi phía trước. " Ừ…" " Ngày có muốn đi xem không ạ……???" Hắn suy nghĩ gì đó cũng đứng lên đi theo cậu trợ lý, dáng người cao rắn chắc vận bộ vest màu đen cao quý, đôi chân mang giày da phong độ, phong thái vừa lạnh lùng lại cuốn hút lạ thường. " Nhiên Nhiên em có mệt không ??? chị xin lỗi phải bắt em đi đến đây vào lúc này...nhưng em cũng biết đó …lịch trình của em không có lúc nào là có chỗ trống ".Tiểu Vũ gương mặt bí xị ra vẻ không cố ý , làm Tử Nhiên dựt dựt khóe môi nhìn mỉm cười. Không ngờ bà chị này diễn cũng đạt phết ha, cô ấy là lo không đi diễn thì không có tiền cát- xê thì có, chớ ở đó mà lo cho cô à, nghĩ cô đây ngốc đến mức lú lẫn luôn sao, nhưng ích ra cô vẫn phân biệt được. " Em không trách chị đâu…có trách em sẽ trách tiền a…ai biểu nó quan trọng với chị làm chi…!!!".Tử Nhiên làm ra vẻ mặt thông cảm vỗ vỗ vai Tiểu Vũ an ủi trông rất buồn cười. Cô không biết mọi hành động của mình điều bị hắn thu vào tầm mắt, lúc nãy hắn định bước vào nhưng không nỡ phá vỡ cuộc nói chuyện của hai người, hắn đành dừng chân lại trước cánh cửa phòng nhìn vào. Tử Nhiên: ""_""… " Nhiên Nhiên sao thế ???…".Tiểu Vũ thấy cô đột nhiên ngớ người ra thì khó hiểu, nhìn ra phía cánh cửa… " Là anh à…!!!".Gương mặt cô trở nên cứng đờ ra, cô sao lại xui thế…ở nơi này cũng gặp phải cái tên khó ưa khinh thường cô. Nhìn mặt hắn trong lòng cô lại thấy đáng ghét vô cùng, muốn bay lên đạp cho hắn một phát vào gương mặt khó ưa đó ghê, đẹp mà lại mắt mù cũng như không. Cô đẹp đến hoa nở rồi lụi tàn thế này mà bảo ăn vạ xin tiền, ""_""…nhìn mặt chị đây giống kiểu như vậy lắm sao ???. Đôi mắt lạnh lùng lướt nhẹ qua nhìn cô, biểu cảm của hắn cứ như thế vẫn lạnh lùng cũng không bất ngờ hay gì cả, vẻ thờ ơ rồi bước đến nhìn cô, hắn khom người nhìn vật nhỏ biểu cảm trầm trọng. Đôi mắt cô nhìn hắn hơi nheo lại khó chịu mà lùi ra sau vài bước, hắn thấy cô lùi ra sau thì cũng bước tới, đến khi nào cô cảm nhân sau lưng lành lạnh, cô bị dồn đến tức tường lạnh đôi mắt to tròn khó chịu nhìn hắn. " Này nhóc lùng…".Tử Nhiên vừa nghe giọng nói từ hắn…thì biết chắc chắn cái tên này không nói điều gì tốt lành đâu. " Anh tưởng anh cao là hay lắm sao!!!……đợi em sau này sẽ lớn lên coi ai cao hơn ai……".Gương mặt tự đắc của cô cũng chẳng thua gì hắn. " Ừ…" Luân Dật nhìn vật nhỏ đắc ý kiêu ngạo, cũng ậm ừ cho qua rồi bỏ đi, ngày tháng cô và hắn thường gặp nhau rất nhiều, cô cũng đã ký hợp đồng làm người mẫu đại diện cho công ty hắn. Cô thường xuyên gặp mặt hắn rất nhiều, cho dù rất ghét nhưng gì công việc cũng miễn cưỡng mà làm, thời gian trôi qua rất nhanh diễn biến mọi chuyện cũng đã đạt được kết quả mong đợi. Nam nữ chủ cùng nhau đi khắp nơi không ngừng mặn nồng, cũng quên luôn đứa con hờ là cô đây, Mẫn Du cùng Tam Hào hết ăn rồi lại lăn giường đến kịch liệt, từ phòng ăn đến phòng tắm chỗ nào họ điều thử qua. Những kiểu mới mẻ làm cả hai thích thú, hai người điều mê mẫn lẫn nhau_______________________ " Bà Xã…em đừng siết thế chứ……anh chết mất ".Tam Hào chán hân đầy mồ hôi , gân xanh nổi lên hơi thở dồn dập. " Ưm…đáng ghét ai biểu anh đâm bất ngờ thế chứ……!!!".Mẫn Du cô đỏ mặt e thẹn đấm nhẹ vào ngực hắn vài cái nhanh chóng quay mặt đi khỏi tầm mắt của hắn. " Hừ…Bà Xã của anh đúng là vưu vật trời sinh……".Hắn biết cho dù cô ấy có sinh bé con thế nào thì vẫn khiến hắn mê luyến khó rời được. " A…ưm…anh dẻo miệng…ưm…a ".Tiếng phát ra từ miệng Mẫn Du như mèo kêu làm hắn càng tiến xa. ______________________ " Ui…da!!!".Cô vấp té đến phía trước, không gian tối sầm lại rất đáng sợ, cô thở dài haizzz…tự nhiên cái mất điện, làm cô bất ngờ mất thăng bằng mà vấp té. " Hệ thống mi còn đó không ???" [...] Kí chủ có chuyện gì sao !!!. " Ừ…ta cảm thấy hình như có ai sau lưng ta…mi có thấy không ???". [...] Kí chủ hệ thống đã quét sơ bộ xung quanh đây không có người. " Nhưng ta rõ ràng cảm nhận có a…" [...] ""_""… Lưng cô cảm nhận ớn lạnh đến khó tả, người cô xoay lại nhìn ra sau, cô không nói gì tiếp mà chạy không chừa một hơi, CMN…cô đây không sợ gì đâu nhá, tại nhìn nó hơi kì kì sao ý. Nhìn tởm lắm đi cho lẹ nhìn chi cho mệt, thế là cô chạy tọt một hơi đến khi đã rời xa chỗ đó thì mới dừng lại. [...] Kí chủ lúc này cô nhìn thấy gì thế ??? " Có thấy gì đâu ta chạy cho vui ấy mà…". Cô cười cười cho qua nhưng khi nhớ đến miệng cô không ngừng muốn nôn. [...] Này kí chủ cô cũng quá ư là rảnh, nữa đêm hôm khuya lại đi ra ngoài chi thế. " Ta cũng có muốn đâu …không đi thì lấy đâu ra mà ăn !!! mi tưởng ta muốn lắm chắc…".Cô làm ra vẻ bất đắc dĩ. __________________________ Các bạn đọc giả nhớ like nha nha…cảm ơn các bạn♡♡♡ Hôm nay là Chủ Nhật không biết mọi người có đi đâu chơi hông??? ~ chứ T/G chỉ ở nhà thôi a~ ……{♧_♧} . . . . . tác giả: Bé yo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]