Cô nghe giọng nói thì cũng biết được là ai, có ai ngoài cái tên tảng băng kia chứ.
" À…Luân Dật trò mau dẫn em ấy đến lớp A giùm thầy…".Lão Trần ho khan vài tiếng nhờ vả hắn.
Ông ấy không muốn làm lỡ một anh tài thông minh như thế, nên đã nhảy lớp cho cô lên tận cấp 2, còn Luân Dật hắn hiện tại học lớp 10A2.
Luân Dật gật đầu đồng ý với Lão Trần, hắn cũng từng là một học sinh xuất sắc được ông ấy yêu thích, cũng là một học bá của trường, lúc ở trường hắn chỉ để ý đến cuốn sách trên tay, còn những thứ khác cũng chẳng quan tâm.
" Nhiên Nhiên em mau đi cùng Luân Dật đến đó nhận lớp đi…cậu nhóc này cũng là học bá nên em có chuyện gì thì cứ hỏi cậu ta…"
Tử Nhiên cô gật đầu lia lịa rồi bước đi theo sau hắn, cái tên đáng ghét hắn đi nhanh thế thì làm sao cô đi cho kịp, à mà nghĩ sao ông hiệu trưởng không biết tên này rất ích nói à.
Dọc theo hành lang cô và hắn đi cùng nhưng một người lạnh lùng, còn người kia mặt nhăn như đít khỉ, phải nói là chạy chứ cô có đi à, chân của hắn dài nên đi như thế, chứ nhìn chân cô xem.
Bốp !!!
" A…".Luân Dật hắn đột nhiên đứng lại, cô chạy tới làm va vào tắm lưng của tảng băng kia.
" Sao anh đột nhiên dừng lại thế…đau quá…hức…".Cô mếu máo trách hờn, tại sao không đi tiếp dừng lại chi, thấy cô ăn đau không hả……bực cả mình, trong lòng cô thầm niệm chú tịnh tâm…tịnh tâm…7749 oan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-chu/1601156/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.