Cuộc sống trong quân nhân của cô càng ngày càng thú vị hơn , không còn nhạt nhẽo như trước.
fan não tàn:" Thống Soái ngày nghĩ ngơi đi, ngày có khát nước không......"
Bọn họ chăm cô như chăm con , một lát cứ ngày đói chưa, khát chưa, mệt chưa, và vâng....vâng......và mây mây.......
Nhưng mà thấy mình có đội fan như thế cũng tốt, cô thích nhất là ăn, thế là họ tranh nhau đi mua cho cô.
Và còn một điều nữa , khi họ phát hiện ra bí mật thích ăn kẹo Dâu Tây của cô, thế là lại mua kẹo Dâu Tây dụ dỗ cô.
Họ lại nhìn thấy dáng vẻ ăn kẹo của cô sau mà đáng yêu thế không biết, đáng yêu chết đi được, thế là mấy người nào đó xịt máu mũi.
Cái vẻ mặt ăn kẹo hai cái má phúng phím , cái môi hơi chu ra , nhìn sau lớp mặt nạ nhưng vẫn không che được dáng vẻ manh ơi là manh.
Còn đâu dáng vẻ lạnh lùng, khi ăn kẹo lại là vẻ manh manh, còn bình thường cứ mặt lạnh tanh như tảng băng thế kia.
_________
Cuối cùng hôm nay cô phải về Nam Cung gia !!!
[...] kí chủ cô định về đó thật ư...???
" thế mi nghỉ sau...tưởng ta muốn lắm chắc "
Cô cũng có muốn đi đâu, nhưng ông ấy nói như vậy rồi, dù gì nguyên chủ là đứa con duy nhất của ông ấy. Sau này chắc cô cũng phải là người kế, thôi thì về trước về sau cũng là về.
Tiểu Hệ Hệ nó cũng không quan tâm cô về hay là không, mà điều quan trọng là Nam Cung gia là gia tộc lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-chu/1601119/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.