An Liên cô ta chạy thẳng hết ga vèo tới chỗ Tử Nhiên , nghĩ tới đây cô ta cười vui sướng như một con điên , nghĩ tới cảnh Tử Nhiên bị lăng nhục , quay video lại mà phát tán lên mạng.
Còn gì vui hơn bằng khi nhìn người mình thường hay ghen ghét ,bị người ta cười chê chỉ trách mà không ngốc đầu vậy được nữa chứ , có thể nói là cười trên nỗi đau người khác đi.
Cuộc sống vốn dĩ là như vậy, người khác hơn mình tốt đẹp giàu sang hơn ,thì sinh ra đố kị cùng ghen ghét , con người vốn luôn luôn ích kỷ như vậy đấy.
Cho nên khi sống trong xã hội cá lớn nuốt cá bé này , đừng nhìn bề mặt của con người bề ngoài tốt bụng lương thiện, bên trong lại là một con rắn độc chết người , biết người biết mặt chứ không ai biết lòng , đừng gì bề ngoài ưa nhìn tốt bụng mà tin tưởng.
cuộc sống luôn luôn là như vậy !!!!
.......///................////.................................._____________
Sau khi An Liên cô ta chạy hết tốc độ thì cũng tới địa điểm mà bọ côn đồ giao cho , đứng nhìn cảnh vật xung quang âm u chướng khí mù mịt hoan du ,làm cô ta không khỏi rùng mình một cái , nơi này thật đáng sợ mà.
Rồi cô ta bước vào trong căn nhà hoan sơ cũ kỷ kia , tiếng giày cao ruốt đi lộp cộp tạo ra âm thanh quỷ dị làm người khác không khỏi rùng mình.
Một tên trong bốn người thấy cô bước vào liền cảnh giác mà cầm gậy lên hướng về phía cô ta , do khói bụi cùng sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-chu/1601103/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.