Khương Nhiên nghe bác sĩ nói mới nhẹ nhàng thở ra.
Vừa nãy nhìn cô đột nhiên ngã xuống đất, dọa hắn giật mình.
Tiếp đó, liền nhìn bác sĩ mang cồn i-ốt bông tiêu độc linh tinh đi tới.
“Trên chân cô bé có vết thương, tôi sẽ rửa sạch tiêu độc cho em ấy trước.”
Khương Nhiên tự giác tránh ra.
Đôi chân tinh tế trắng nõn lộ ra, trên đó đều có những vết xanh tím nặng nhẹ, có vài chỗ bị rách da mái theo cẳng chân chảy dọc tới trên mắt cá chân.
Bác sĩ nhìn miệng vết thương, cũng không nhịn được nhíu nhíu mày: “Rất nghiêm trọng.”
Khi bôi thuốc, Tô Yên tỉnh lại.
Trên mặt suy yếu làm khóe môi trở nên trắng bệch. Đôi mắt thủy nhuận chớp chớp.
Khương Nhiên thấy bộ dạng ngây ngố của cô, lông mày hơi gian ra:
“Tỉnh rồi?”
Tô Yên ngẩng đầu nhìn về phía hắn, sau đó gật gật đầu: “Ừ.”
“Tại sao cậu lại chạy bộ trên sân thể dục?” Hắn không nhịn được lên tiếng hỏi.
Tô Yên nghĩ nghĩ: “Bị thầy giáo dùng cách xử phạt về thể xác.”
“Lý do?”
“Trốn học, chống đối, nói dối thầy cô.”
Cô nhu nhu lặp lại một lần tội danh mà người tên Phạm Hạo Lâm dán cho cô.
Vừa nói xong, tức khắc, ánh mắt bác sĩ nhìn Tô Yên lập tức khác đi.
Còn tưởng rằng là học sinh ngoan hiền, xem ra... trách không được có thể ở cùng với Khương Nhiên a.
Trong mắt bác sĩ hiện lên chút tiếc hận.
Khương Nhiên nghe lại không tin. Duỗi tay nhéo nhéo mặt cô, nhìn bộ dạng nhu thuận dễ bắt nạt kia, khom lưng thò lại gần: “Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-chu-ma-benh/1682261/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.