Bước tường đá không thể chịu được mà nứt vỡ ra từ mảnh. Mọi người chưa kịp bình tĩnh trở lại, đã thấy một bóng dáng nhỏ chạy nhanh đến con người đang ở trong quả bóng phát sáng phía trước.
Trương Gia Bảo run rẩy chạy đến bên hắn, ôm hắn vào lòng. Cẩn thận kiểm tra hơi thở, thấy hơi thở Dương Kiệt nhè nhẹ thì thở phào nhẹ nhõm. Nước mắt không tự chủ lăn dài trên hai má chảy xuống.
Cậu nức nở: " Anh ơi, anh thật là. Đừng làm như vậy nữa. Huhuhu". Vừa khóc cậu vừa ra sức sử dụng dị năng trị thương cho hắn.
Trần Hoàng Dư đi tới thấy hắn vẫn bình an rồi nhìn cậu nước mắt nước mũi tèm lem lại còn đang trị thương cho hắn, thì phì cười. Mọi người lần lượt đi đến nhìn thấy như vậy thì cũng buồn cười không thôi.
Không biết ai không kiềm được mà cười lớn, khiến cho đội 2 đều phục cười lớn. Trương Gia Bảo dừng khóc nhìn mọi người xung quanh, rồi sau khóc lớn hơn.
Làm mọi người hết hồn nhau nhau dỗ cậu nín.
Một lúc lâu sau, Dương Kiệt tỉnh dậy với đầu óc mông lung. Thấy khuôn mặt đầy nước mắt ôm chắc hắn của cậu thì hoảng hốt: " Bảo Bảo, sao em lại khóc? Nói anh nghe ai làm em khóc".
Mọi người xung quanh vui mừng vì hắn đã tỉnh lại và hoan hô cho chiến thắng. Hắn còn chưa hiểu mô tê gì thì đã bị kéo cậu hùng hổ mắng một trận: " Anh. Cái tên ngu ngốc này, anh có biết là em cứ nghĩ anh sẽ chết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-cua-phao-hoi/2992720/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.