Đánh bóng chuyền đến chán chê, cả bọn rủ nhau đi đến nhà hàng hải sản gần đó thưởng thức hải sản tươi ngon.
Mãi mê ăn uống, thì Dương Vũ đứng lên nói đi vệ sinh rồi đi mất. Để lại cả đám không nghĩ nhiều mà ngồi cấm cúi ăn uống và trò chuyện sôi nổi.
Đến khi ăn xong, mãi vẫn thấy Dương Vũ về Trương Gia Bảo bất an hỏi chị mình: " Chị ơi, sao không thấy Vũ đâu ạ. Từ lúc đi đến giờ thì không thấy về nữa".
Trương Thải Nhi giơ điện thoại trong tay lên, nói: " Hồi nãy lúc đang ăn, em ấy có gửi cho chị tin nhắn là có việc bận nên về khách sạn trước. Thấy mọi người vui quá nên chị tính một chút sẽ nói, không ngờ tới giờ luôn.
Thôi hỏi em ấy làm gì. Tụi mình đi chơi tiếp thôi". Nói rồi cô nắm tay cậu, cùng với nhóm đi đến khu vui chơi trên biển phía trước.
Chơi đến chiều tà, những ánh sáng mặt trời dần dần tắt đi chừa lại cho bóng tối. Trương Gia Bảo có hơi buồn chán ngồi nhìn mọi người vui vẻ chơi trên cầu trượt.
Cậu ngồi thẩn thơ suy nghĩ không biết Dương Vũ đang làm gì, mà không biết nhóm bạn cùng đi du lịch của mình đã tụ lại trước mặt từ bao giờ.
Đến khi người xung quanh bất ngờ la lên một tiếng lớn, mới kéo được cậu về với thực tại. Trương Gia Bảo tròn mắt nhìn phía trước là nhóm bạn của mình, được bao vây bởi người đi đường xung quanh.
Khi cậu đang định cất lời hỏi rõ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-cua-phao-hoi/2992622/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.