5 năm sau, bé con Dương Gia Tinh đang chập chững bước đi theo papa trong vườn hoa.
Bé chu chu mỏ nhỏ nói: " Papa, khi nào thì cha mới về ạ. Đã rất lâu không gặp cha rồi ạ".
Trương Gia Bảo cười cười, chọc vào trán bé: " Ôi công chúa của ba ơi. Mới không gặp cha con một buổi sáng mà đã nhớ rồi sao?".
Bé gật gật đầu: " Cha nói một ngày không gặp papa như cách ba thu. Nếu dị đã một buổi sáng không thấy cha thì đã rất rất lâu rồi. Nên phải nhớ chứ ạ".
Trương Gia Bảo lắc lắc đầu, bội phục với suy nghĩ của con gái: " Được rồi. Thiên tài nhỏ ơi, chút nữa cha con sẽ về ngay mà. Nên vào nhà đợi thôi nào, đừng ở ngoài này nữa kẻo bị cảm". Nói xong cậu nắm tay bé cùng vào nhà.
Sau khi ăn sơ qua hai trái mãn cầu cùng papa mình, bé Gia Tinh chống hai tay đỡ má, thở dài nói: " Cha ơi về đi, con với papa nhớ lắm rồi. Còn không về nữa là papa và con đi kiếm cha khác đó".
Đúng lúc này Dương Vũ về tới, nghe thấy con gái vừa thở dài vừa nói. Hắn 3 phần bất lực 7 phần như 3, mà cười cười: " Công chúa của cha ơi, cha về rồi đây. Nên đừng có ý nghĩ kiếm cha khác nữa".
Nói rồi hắn cù lét bé, làm cho bé vừa cười vừa xin tha đến chảy nước mắt.
Được một lúc Trương Gia Bảo từ trong bếp nói vọng ra: " Hai cha con mà còn giỡn nữa là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-cua-phao-hoi/2992594/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.