Giờ Thìn ngày hôm sau, Vũ Học nhanh chóng đến Dương Mặc tìm Nguyên Quân Bạch, hắn đi đến cửa phòng y, cảnh tượng trước mặt hắn khiến hắn có chút bất ngờ. Cố Phong quỳ trên mặt đất, hai tay cầm thanh kiếm giơ trước mặt, cái này chắc chắn chọc y mới bị như vậy.
Hắn lại nhìn sang Nguyên Quân Bạch, y ngồi trên ghế uống một ngụm trà, khuôn mặt không có cảm xúc, hắn đi đến nhìn y rồi nhìn Cố Phong hỏi:"Đứa trẻ này làm gì mà ngươi phạt như vậy?"
Nguyên Quân Bạch đặt chén trà xuống chỉ nói "thừa cơ hội" khiến Vũ Học bất ngờ nhìn Cố Phong với ánh mắt đầy hứng thú, tên này cũng ghê thiệt.
Vũ Học nhìn trên cổ y, trên chiếc cổ trắng nõn xuất hiện vết ửng hồng khá rõ nhưng bị cổ áo che khuất đi, hắn cười vỗ vai y nói:"Bỏ qua cho nó đi, dù sau đây mới là lần đầu mà."
Nguyên Quân Bạch nhíu mày, Vũ Học nhất thời im lặng, Cố Phong cầm thanh kiếm trên tay im lặng nhìn hai người họ đối thoại. Một lúc sau, đôi mày của y cũng giãn ra một chút hỏi:"Ngươi đến đây để làm gì?"
Vũ Học xoa đầu bất lực nói:"Ngươi không nhớ chúng ta còn có việc phải đến Khinh Lâm môn sao?", Nguyên Quân Bạch nghe vậy mới nhớ ra, y nhanh chóng đứng dậy kéo Vũ Học đi. Cố Phong muốn đứng dậy đi cùng thì bị Nguyên Quân Bạch trừng mắt hắn nói:"Ngươi ở đó quỳ, không được đi theo ta."
Cố Phong sắc mặt trầm xuống nhìn hai người họ rời đi, hai người họ rời đi một lúc. Hắn mới đứng dậy lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chua-lanh-cua-nam-phu/541178/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.