Đến giờ Dậu, Tiêu Ca vì lo lắng nên chạy đến chỗ y xem đồ đệ của mình như thế nào. Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt hắn chính là Nguyên Quân Bạch cười nói vươn tay xoa đầu Thành Sở, Tiêu Ca lại nhìn sang vẻ mặt của đồ đệ mình. Thành Sở cũng vui vẻ mà đáp lại lời y, Tiêu Ca lắc đầu đi vào trong, có lẽ là do hắn nghĩ quá nhiều. Nguyên Quân Bạch nhìn sang hắn nói:"Sư đệ, ngươi đây là lo lắng cho đồ đệ của mình sao?"
Tiêu Ca dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn y, hắn chỉ "hừ" một tiếng rồi chuyển tầm nhìn sang Thành Sở đang ngồi bên cạnh y. Trong lòng Nguyên Quân Bạch có chút phì cười với dáng vẻ này của hắn, y biết rõ tính cách của Tiêu Ca, ngoài miệng nói không nhưng trong lòng lại lắng cho người ta.
Thành Sở cũng là một trong số đó khiến cho Tiêu Ca lúc nào cũng lo lắng, mặc dù từ lúc nhập môn, Thành Sở được Tiêu Ca huấn luyện nghiêm khắc, mấy thứ đó Tiêu Ca chỉ muốn đồ đệ của mình mạnh hơn như vậy sẽ không ai dám bắt nạt đồ đệ.
Nguyên Quân Bạch quay sang xoa đầu Thành Sở mỉm cười nói:"Con nhớ về chép lại. Chiều mai nộp lại cho ta.", Thành Sở ngẩng đầu nhìn y vui cười nói "vâng" rồi nhanh chóng thu dọn sách vở cùng Tiêu Ca trở về.
Cố Phong thấy Thành Sở rời đi, trong lòng hắn xuất hiện một tia vui mừng. Hắn thu gọn sách vở để sang một bên, Nguyên Quân Bạch mới chú ý sang hắn xoa đầu hắn nói:"Ngày mai ta phải đi sớm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chua-lanh-cua-nam-phu/541156/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.