Người nọ nghe xong câu này của y liền sững sờ nhìn y, người nọ nói:"Ngươi thật sự không nhớ sao? Ngươi là phong chủ một ngọn núi của Thanh Phong môn.”
Nguyên Quân Bạch nghe xong chẳng còn cảm xúc gì để nói, y không ngờ mình lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà chính tay mình viết. Lúc này bên tai y phát ra tiếng “ding” vang lên.
[Hệ thống kích hoạt thành công, xác định nhân vật Nguyên Quân Bạch, phong chủ của Dương Mặc, sư phụ của nam phụ - Cố Phong]
Trước mặt Nguyên Quân Bạch xuất hiện màn hình, trên đó xuất hiện vô số bình luận đỏ tươi, mấy bình luận đó chính là mấy bình luận khiếu nại muốn y thay đổi cốt truyện.
Người nọ thấy Nguyên Quân Bạch không lộ ra biểu cảm gì cảm thấy lo lắng hỏi:”Ngươi không sao chứ?”
Nguyên Quân Bạch mới quay sang nhìn người nọ, trên mặt vẫn khuôn mặt tuấn tú không lộ ra cảm xúc gì. Y nhẹ lắc đầu nói:”Không sao, cảm ơn chưởng môn sư huynh đã quan tâm.”
Trịnh Phong Điền bất ngờ nhìn y, hắn vươn tay sờ trán Nguyên Quân Bạch hỏi:”Ngươi còn mệt không? Mệt thì nghỉ ngơi đi.”
Nguyên Quân Bạch nhẹ nhàng gỡ tay của Trịnh Phong Điền ra. Y xua tay nói:”Không sao, không mệt.”
Trịnh Phong Điền gật đầu mới đứng dậy đi, đối với hắn Nguyên Quân Bạch không lộ ra cảm xúc là chuyện bình thường. Một chút biểu cảm cũng chẳng có, bây giờ hắn chỉ mong Nguyên Quân Bạch có thể lộ ra chút biểu cảm cũng được. Nếu Nguyên Quân Bạch cứ như vậy chắc có lẽ sẽ trở thành khúc gỗ mất.
Nguyên Quân Bạch nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chua-lanh-cua-nam-phu/265064/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.