Vào ngày sinh nhật 60 tuổi của Nhậm Trúc, sáng sớm anh đã bị Ninh Huân chú trọng dưỡng sinh gọi dậy. Hai yêu thích lớn nhất cuộc đời thầy Nhậm, ngoại trừ ăn ra thì chính là ngủ đến tự nhiên tỉnh, cho nên cho dù đã sống chung với nhau vài chục năm rồi, đối với thói quen cứ sáng sớm là gọi mình rời giường của giáo sư Ninh anh vẫn hết sức bất mãn.
Bây giờ hai người đều đã không phải là mấy anh đẹp trai như năm đó, mà là hai cụ đẹp lão rất tinh thần, giáo sư Ninh không biết đã dạy ra bao nhiêu tiến sĩ rồi, nhưng hắn vẫn như cũ cho rằng bản thân vẫn là một thanh niên: "Nhanh rời giường, hôm nay là sinh nhật 60 tuổi của em. Một đám nhãi ranh kia của em đều đang kêu gào phải làm tiệc sinh nhật cho em kìa, giữa trưa Kim Hào Đình, đã bao trọn. Em làm vai chính, không thể đi quá muộn được."
Lời này nghe có vẻ rất có đạo lý, nhưng mà thầy Nhậm tiện tay lấy điện thoại để đầu giường nhìn giờ, liền hận tới mức trực tiếp quăng luôn điện thoại vào đầu cụ Ninh đẹp lão đang thay đồ. Giờ mới 5 rưỡi sáng! Dậy dậy cái méo!
Mà giáo sư Ninh cứ như là mọc mắt sau đầu, chính xác không lầm tiếp lấy cái điện thoại kia, vừa xoay người vừa lộ ra nụ cười đẹp lão: "Honey, chúng ta lớn tuổi, ngủ sớm dậy sớm khỏe thân thể. Mỗi ngày dậy sớm rèn luyện mới có thể sống lâu được. Nể mặt anh muốn cùng em răng long đầu bạc, em giúp anh nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chu-nhiem-lop/1010834/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.