Đây cũng không phải lần đầu tiên Ninh Huân thấy Nhậm Trúc lộ ra nụ cười xấu xa này, mà trong ký ức của hắn, mỗi lần khi Nhậm Trúc lộ ra nụ cười đó, đám trẩu tre lớp 6-8 sẽ lập tức gặp một lần đả kích mang tính hủy diệt từ tâm lý đến thân thể. Một câu tổng kết: Nụ cười này không có ý tốt.
Nhậm Trúc ngẩng đầu nhìn sắc trời, hoàng hôn đang buông lơi một tia ráng chiều cuối cùng của nó, rất nhanh ánh trăng sẽ thay thế ánh mặt trời, trải khắp toàn bộ mặt đất.
"Thời gian vừa đẹp, giáo sư Ninh, anh có sẵn lòng mời tôi ăn một bữa cơm chiều thuận tiện đi thăm hỏi một vị quan lớn không?" Nhậm Trúc nở nụ cười nhìn Ninh Huân, nụ cười đó cực kì hấp dẫn người khác.
Ninh Huân trực tiếp nhướn lông mày: "Rất sẵn lòng. Như vậy sau khi thăm hỏi xong, em có nguyện ý đến nhà tôi cùng tôi trải qua một buổi tối tốt đẹp không? Là loại đơn thuần đắp chăn nói chuyện phiếm?"
Thầy Nhậm cười: "Xem tâm trạng đã."
Giáo sư Ninh lập tức quyết định buổi tối hôm nay bất luận như thế nào cũng phải làm thầy Nhậm của hắn duy trì một tâm trạng tốt đẹp.
Nửa giờ sau, Ninh Huân có chút bất đắc dĩ lái con siêu xe nhà mình, nhìn thầy Nhậm Trúc ở bên cạnh ăn sủi cảo nhân thịt ăn đến là ngon lành: "Cái gọi là mời cơm của em chính là như thế này?"
Nhậm Trúc nghe giọng điệu hết sức u oán của hắn, mỉm cười nhón một miếng sủi cảo nhét vào miệng Ninh Huân. Ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chu-nhiem-lop/1010831/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.