Edit: Cà ri
Ở trong một gian mật thất bốn phía là vách đá có một bộ bàn ghế và một chiếc giường đá, mà Lâm Trinh lúc này đang nhíu chặt mày nằm trên giường đá.
Một lát sau Lâm Trinh mê mang mở hai mắt, nhìn cảnh tượng xung quanh, sau đó trừng lớn hai mắt ngồi bật dậy, theo động tác của cô một trận tiếng va bằng kim loại ở trong gian phòng này phát ra tiếng vọng lại.
Cả người Lâm Trinh lập tức cứng đờ, chậm rãi cúi đầu xuống, chỉ thấy tứ chi của cô bị xích sắt màu đen khóa lại, cô lập tức nhảy xuống giường đá cố gắng cạy ra, nhưng xích xắt nối liền với vách đá căn bản không có cách nào kéo xuống được, hơn nữa khóa sắt màu đen trên tay cũng không có cách nào phá hỏng được, dựa vào sức mạnh của cô mạnh hơn với những người bình thường cũng không mảy may hư hao được chút nào, chứng minh xích sắt khóa cô không phải xích sắt bình thường.
Cuối cùng Lâm Trinh suy sút ngồi trên giường đá lẩm bẩm mắng Đàm Tác Quân, cái tên bạch nhãn lang, cô cứu hắn, hắn còn đem cô khóa nhốt ở đây. Nhưng mà cũng phải trách cô quá vênh váo đắc ý buông lỏng đề phòng để hắn có cơ hợi thừa nước đục thả câu, còn phải trách cô quá mức tin tưởng Đàm Tác Quân.
Ai~ Thế mà cô bị khóa nhốt ở đây, vậy chứng minh Đàm Tác Quân cũng đã trở lại Kinh Thành rồi!
Đột nhiên lâm Trinh nhớ tới cái gì, sờ sờ trong lồng ngực lấy ra Gậy điện giật với thuốc viên ẩn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-choc-nguoi-choi/3753426/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.