Hải Nghiên quả thật có thể chế ngự được Bạch Hạ. Bạch Hạ rất yêu Hải Nghiên, bởi vì Hải Nghiên đề nghị nên cuối cùng nể mặt tha cho Phạm Nhạc một lần.
Tiêu Phạm Nhạc nhìn Bạch Hạ rời đi, nhìn trời, cuối cùng lại nhìn Tiêu Chí Thanh. Được rồi, quay trở về thôi. Đi tiếp cũng không phải là cách. Nhưng nếu bây giờ dừng lại, công sức cả buổi sáng của cô coi như xong.
- Vậy thì mặc trời nóng vậy. - Cùng lắm là bệnh một trận.
So với bệnh một trận, mất kỹ năng Thành thục là thiệt hại lớn hơn nhiều. Đong đếm một hồi, cô tiếp tục đi. Thì nắng, dù sao chỉ là một chết hai sống, cô liều mạng!
Hải Nghiên nhíu nhíu mày, đi theo Phạm Nhạc. Hải Nghiên cũng thấy nắng, muốn dùng bóng che cho Phạm Nhạc nhưng bản thân cô lại không có bóng nên đành thôi.
Nóng đến muốn chảy thành nước.
Tiêu Phạm Nhạc phát hiện mình có chút kỳ lạ, dừng bước. Hải Nghiên nhíu mày.
- Mẹ, còn đi nữa cẩn thận say nắng.
Tiêu Phạm Nhạc mắt hơi liếc về phía sau. Mặc dù không thấy được Tiêu Chí Thanh nhưng cô biết anh cũng đi theo. Như vậy....
Tiêu Phạm Nhạc cởi áo khoác, đội lên đầu, tùy tiện ngồi xuống giữa đường. Hải Nghiên còn chưa hiểu cô muốn làm gì chứ đừng nói tới Tiêu Chí Thanh. Anh còn nhịn không tới đem cô về nữa, chắc sẽ bị Tiêu Gia Nguyên với Tiêu Gia Huy đánh cho một trận.
Lúc về tới nhà Phạm Nhạc chịu không nổi ngất đi, thật sự bị say nắng. Lăn lộn đến hết buổi trưa cuối cùng cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cho-ta-lam-hoc-sinh-tieu-hoc/3775199/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.