An Như giúp Phạm Nhạc thay đồ xong, liền theo cô đi xuống lầu.
Phạm Nhạc đang rất vui vẻ. Cô đã 30 tuổi rồi, luôn rất muốn quay về thời học sinh. Cảm giác rất mới, lâu lắm mới được chuẩn bị đến trường. Mặc đồng phục, rồi mang theo cặp, sau đó đến trường, đối với cô rất đáng hoài niệm.
Chỉ còn thiếu, sáng sớm không có mẹ giúp thắt bím tóc.
Năm đầu tiên đến trường của Phạm Nhạc, sáng sớm đều có mẹ thắt bím cho cô, lúc bà hãy còn sống. Sau khi bà mất, cô cũng chẳng tha thiết việc thắt tóc, chỉ buộc hờ cho xong.
Đồng phục nữ sinh là đầm chữ A ngắn suông màu xanh sẫm, cổ áo bướm viền hồng có cúc, kèm theo còn có khăn quàng hồng, đi cùng giày da màu xanh sẫm và tất lụa xám tro. Nhìn Phạm Nhạc đặc biệt xinh xắn, tóc thắt bím hai bên đeo nơ hồng trên đầu rất đáng yêu.
- Ba, chở con đi học~~~
Phạm Nhạc đặc biệt quấn quýt Tiêu Gia Huy. Ông cũng rất yêu chiều con gái, nghe cô yêu cầu liền đồng ý.
- Anh không phải đi làm sao? - Y Lạc nhíu mày.
Tiêu Gia Nguyên tỏ ra không đáng ngại.
- Cũng tiện đường, hơn nữa muộn một chút cũng không sao.
- Yêu ba nhất!~~~~
Phạm Nhạc ôm cổ Tiêu Gia Huy, ông cười, bế con gái. Đứng ở một phía Tiêu Chí Hào tiện tay đưa điện thoại chụp lại một tấm, cười.
- Nhóc con, ngồi xuống ăn sáng đi. - Tiêu Chí Long nhăn nhó, vừa ăn vừa khó chịu cằn nhằn.
Phạm Nhạc hướng phía Tiêu Chí Long làm mặt quỷ, bám chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cho-ta-lam-hoc-sinh-tieu-hoc/3775176/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.