- Thầy! - Tiêu Thần Tâm chỉ vừa mới nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm thì cả người liền nhào tới ôm lấy cổ hắn, hưng phấn nói: - Bây giờ thầy đã là Xấu ca rồi nhá! Đúng là lợi hại thật, có rất nhiều người vẫn đang đàm luận về thầy đấy!
- Hắc hắc, chuyện đó là dĩ nhiên rồi. - Trương Tiểu Kiếm cười ha ha sau đó liền bế Tiêu Thần Tâm lên, nói: - Lâu như vậy không có gặp, có nhớ thầy không hả?
- Làm sao mà không nhớ được chớ? Tiêu Thần Tâm cười hì hì trực tiếp đáp ứng, nói: - Thầy! Em muốn ôm ôm... hôn hôn... nâng nâng... cao cao!
Cô nói xong liền nhanh chóng nhắm mắt lại, đôi mi cong lên cực kì xinh đẹp, nét mặt ôn hòa, bờ môi thì tựa như một cánh hoa, lông mi màu đen cực dài hơi hơi rung động, phảng phất như đang chờ đợi nhiều mộng xuân, bên trên khuôn mặt mỹ lệ nhỏ nhắn mở ra hai đóa hoa hồng ngượng ngùng.
Trương Tiểu Kiếm: "!!!"
Nha đầu này, càng ngày càng đẹp a!
Dung nhan đúng là sự dụ hoặc lớn nhất của thế gian nhá, cho dù là thánh nhân có đứng trước mặt nàng thì lý trí chắc chắn sẽ suy sụp mà vội vàng quì bái luôn.
Nhưng mà.....Trương Tiểu Kiếm thì lại không phải là thánh nhân, có một đứa hiến thân thì ai ngu đâu mà không nhận đúng không?
- Tới tới tới, ôm hôn một cái thật đã nào! - Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng ôm nàng, xoạch một phát liền hôn luôn!
Mấy người chung quanh vừa nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630914/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.