Chương trước
Chương sau
Xong rồi hả?

Ông chủ bịt mũi đi ra từ sau cửa, kinh ngạc nói:

- Thật sao? 

- Thế còn có giả à?

Trương Tiểu Kiếm vỗ tay nhẹ nói:

- Hai anh chị xem thử đi. 

Lúc này Tiểu Ngọc chậm rãi đi ra từ trong phòng, thoạt nhìn toàn thân không có thay đổi gì lớn, nhưng ông chủ nhanh chóng phát hiện chỗ khác biệt --- Ngay trong tay Tiểu Ngọc có một chậu trầu bà vàng đang nẩy mầm với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường!

- Ôi trời ơi! Tuyệt vời quá!

Ông chủ mở to mắt, duỗi bước dài xông lên trước, nắm chặt lấy tay Trương Tiểu Kiếm: 

- Chú em... À không, cháu trai à, tối nay đừng đi, xem cháu vất vả chưa kìa. Ăn cơm xong rồi hẵng đi, đúng lúc Tiểu Ngọc nhà chú còn chưa có người yêu đâu. Người thanh niên các cháu phải tiếp xúc với nhau nhiều chút...

Trương Tiểu Kiếm anh da đen mặt dấu chấm hỏi: “???”

Chuyện gì vậy trời? Sao cảm thấy có gì đó sai sai ấy? 

- Đúng đấy đúng đấy.

Bà chủ cũng đi vòng ra:

- Người thanh niên các cậu nên trao đổi với nhau nhiều hơn chút mới được. Tiểu Ngọc nhà bác dáng người mặt mũi cũng được lắm... 

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Chời má, đây không phải là làm ăn, đây là đang tìm con rể ấy chứ!

Trương Tiểu Kiếm lập tức ngơ ngác, vội nói: 

- Có lẽ hai vị hiểu nhầm rồi. Vừa rồi tôi chỉ giúp Tiểu Ngọc thức tỉnh thôi...

Sau đó duỗi tay ra:

- Tám ngàn nhé, đừng có quỵt nợ đấy. Tôi không ăn mỹ nhân kế đâu... 

- Hả?

Ông chủ ngơ ngác, sau đó vẻ mặt thất vọng:

- Haizzz, tiếc quá... 

Trương Tiểu Kiếm: “...”

Cô nương nhà ông đã thức tỉnh rồi còn sợ không tìm được người yêu hay sao?

- Thôi kệ thôi kệ. 

Đến cùng là bà chủ kiến thức rộng rãi, nói:

- Thức tỉnh còn không tìm được người yêu chắc? Cho cậu tiền đây! Không tiễn nhé!

Trương Tiểu Kiếm: “...” 

Hay là mình dứt khoát ở lại ăn bữa cơm rồi hẵng đi?

Hôm nay làm bảng hiệu xong, còn kiếm được một khoản, Trương Tiểu Kiếm cất 6500 vào túi, thế là ra khỏi cửa hàng.

Nhìn Trương Tiểu Kiếm rời đi, bà chủ buồn bực nói: 

- Cầm mấy con cá, còn làm một tấm biển hiệu, Tiểu Ngọc nhà mình cũng sờ rồi, cuối cùng mình còn phải cho hắn 6500, nghĩ kiểu gì cũng thấy vụ này mình lỗ ấy...

Ông chủ bĩu môi:

- Tôi bảo phụ nữ các bà tóc dài mà não ngắn. Tiểu Ngọc nhà chúng ta thức tỉnh rồi, hơn nữa còn là người thức tỉnh hệ thực vật khá là hiếm thấy, nói không chừng còn có bao nhiêu nhà giàu chờ Tiểu Ngọc đi làm quản gia kìa. Tương lai còn lo không tìm được chồng hay sao? 

Sau đó cũng thở dài:

- Haizzz, chẳng qua người trẻ tuổi này có bản lãnh như vậy mà không thể giữ lại được, tiếc quá...

...

“Chém đi chém đi phóng túng niềm kiêu ngạo của ta ~~~”

Trương Tiểu Kiếm cầm bảng hiệu cùng với cá vàng trở lại cửa hàng, tìm đại hai công nhân treo bảng hiệu lên. Hội Quán Massage Thức Tỉnh Huyền Thuật chính thức khai trương!

Cùng lúc đó, giọng nói của hệ thống lại truyền tới: 

“Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, Hội Quán Massage Thức Tỉnh Huyền Thuật chính thức khai trương. Phần thưởng nhiệm vụ: Tuổi thọ +1, điểm exp +1000.”

“Cấp bậc hiện tại của ký chủ: Huyền thuật sư lv.1.”

“Năng lực cấp bậc hiện tại: Quan sát dòng chảy linh khí, quan sát sự ảnh hưởng của phong thủy với con người sau khi thăng cấp bối cảnh thế giới, tiến hành điều chỉnh quy mô nhỏ đối với phong thủy cá nhân và hộ gia đình, giúp đỡ khách hàng thức tỉnh nhờ xoa bóp.” 

“Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến: Thành công tiếp đãi khách hàng đầu tiên. Phần thưởng nhiệm vụ: Tuổi thọ +3, điểm exp 1000.”

“Mỗi khi ký chủ tiếp đãi một khách hàng thì số tiền kiếm được sẽ chuyển hoán thành điểm exp. Hiện tại điểm exp là 3000/300.000.”

Ý là mình kiếm được một tệ tương đương với một điểm exp, bây giờ còn thiếu 297.000 tệ mới có thể thăng cấp đúng không? 

Lúc trước mình còn tính kiếm ít thôi, giờ xem ra đúng là không thể rao giá rẻ được. Lỡ 100 tệ thì phải kiếm tới ngày tháng năm nào...

Emmmmm...

Dù sao có thưởng tuổi thọ, bất kể thế nào thì ít ra khai trương cửa hàng rồi. 

Trương Tiểu Kiếm thả mấy con cá mới mua kia vào trong bể cá trước, tiếp theo đương nhiên là chờ khách hàng tới cửa. Trương Tiểu Kiếm ngồi bên bàn làm việc cộng cả ghế dựa vào tổng cộng cũng mới đáng 30 tệ, lấy di động ra bắt đầu xem giới bạn bè.

Giờ đã là thời đại phục hồi linh khí, các ngành các nghề thay đổi rất lớn, từ tán gẫu trong wechat là có thể thấy được ít nhiều. Trương Tiểu Kiếm bỗng nhìn thấy một nam sinh tên là Lưu Dịch trong group lớp gửi tin nhắn: “Ha ha ha ha ha, anh em ta rốt cục cũng thức tỉnh rồi!”

Chu Minh: “Hôm qua tao đã thức tỉnh rồi, ha ha!” 

Trương Tiểu Kiếm lắc đầu cười nói:

- Cái lũ này, lại nói từ khi tốt nghiệp đại học tới nay đúng là lâu lắm rồi chưa gặp...

Lúc này hắn gửi một tin nhắn: “Chào mọi người nha, lâu quá không gặp.” 

Lưu Dịch: “Chời má, Kiếm ca, chuyện gì vậy?! Mấy năm nay mày như là bốc hơi khỏi thế gian luôn rồi ấy. Gần đây có ổn không?”

Trương Tiểu Kiếm: “Ha ha, còn được. Làm việc xàm xàm thôi. Mọi người thế nào rồi?”

Chu Minh: “Tiểu Kiếm thức tỉnh chưa? Bây giờ bạn cùng lớp tụi mình đều đang bận chuyện thức tỉnh ấy, ngày nào cũng cắm đầu im re. Hôm nào tụi mình tụ tập đi.” 

Trương Tiểu Kiếm: “Ừ được. Lại nói đúng là lâu lắm rồi không tụ tập. Tụi mày đều thức tỉnh hết hả? Dị năng nào thế?”

Chu Minh: “Tao là hệ lửa, bây giờ nướng thịt ở chợ đêm đó, he he.”

Lưu Dịch: “Tao thức tỉnh là phi hành. Vừa thức tỉnh xong Meituan với Ele.me đều gọi điện thoại cho tao, tiền lương ba mươi ngàn, hí hí.” 

Nhìn tin tức trong wechat, Trương Tiểu Kiếm cười lắc đầu.

Hai đứa này vẫn như thế, không có chí hướng gì lớn lao. Nhưng nay đã thức tỉnh rồi nên sau này hẳn là sẽ thoải mái hơn nhiều.

Lưu Dịch: “Đúng rồi, Tiểu Kiếm, mày có thức tỉnh không?” 

Vừa thấy lời này, Trương Tiểu Kiếm lập tức buồn bực.

Tiên sư, anh cũng muốn làm người thức tỉnh lắm, cho dù là gạt người cũng được, nhưng chỉ được một cái nói gì được nấy một cái massage linh khí, cái nào cũng không giống dị năng thức tỉnh...

Năng lực thì trâu bò mà vấn đề là khó nói thành lời ấy... 

Trương Tiểu Kiếm: “Tao... Còn chưa đâu.”

Chu Minh: “Không sao, đừng nản chí, cố gắng lên. Bây giờ là thời đại thức tỉnh, từ khi người thức tỉnh đời đầu Thần Chém Gió ra tay xử lý tảng thiên thạch kia thì thế giới đã thay đổi lớn rồi, đều có cơ hội.”

Trương Tiểu Kiếm: “...” 

Anh mày biến thành người thức tỉnh đời đầu hồi nào? Emmmm....

Nhưng danh hiệu này đúng là thú vị đấy...

Hắn lập tức gửi tin nhắn cho đại đại: “Đại đại, tôi thành người thức tỉnh đời đầu Thần Chém Gió?” 

Đại đại: “Đúng rồi. Đây là vinh dự mà cậu nên được. Nhưng vì an toàn nên tôi chỉ tuyên bố với bên ngoài rằng có một người như thế thôi. Tư liệu cụ thể thì tôi không công bố.”

Quả nhiên là đại đại suy xét chu đáo, biết để ý tới vấn đề an toàn của mình, hí hí.

Dù sao thì trên thế giới này lại không chỉ có một quốc gia, trời mới biết nước ngoài nghĩ cái gì. 

Kín tiếng, kín tiếng mới là lẽ phải.

Trở lại group lớp, Trương Tiểu Kiếm nói: “Người thức tỉnh đời đầu Thần Chém Gió nhất định là trâu bò lắm nhỉ?”

Nhắc tới chuyện này, Chu Minh lập tức tỉnh táo: “Gì chứ Kiếm ca, mày thậm chí không biết tới đời đầu à? Rốt cục thì mày làm ăn kiểu gì thế?” 

Lưu Dịch cũng nói: “Đúng đấy, Kiếm ca, bây giờ mày có thể không biết ngôi sao màn bạc, có thể không biết tổng thống các nước, nhưng nếu nói không biết đời đầu thì tuyệt đối sẽ bị khinh bỉ đấy!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.