Thành phố Thiên Kinh, trong cửa hàng mặt tiền mà Trương Tiểu Kiếm thuê.
- Đều làm việc nhanh hơn nữa đi!
Tiêu Thần Tâm cầm roi da nhỏ trên tay, hung dữ nói:
- Đứa nào dám lười nhác coi chừng bà mày quất chết nó!
- Chị dâu, tụi em đã làm đủ nhanh rồi…
Lâm Tử Kiện phụ trách chuyển phát nhanh buồn bực nói:
- Mỗi ngày mấy chục ngàn lần, hơn hai mươi anh em tụi em đều làm không kịp…
- Không đủ người thì lại đi tìm cho tao!
Tiêu Thần Tâm cười lộ ra hai cái răng khểnh:
- Tìm được bao nhiêu thì làm bấy nhiêu! Tiền lương hai mươi ngàn!
Lâm Tử Kiện: “!!!”
Má ơi chị dâu này mà nghiêm túc thì thật đáng sợ thật đáng sợ!
- Haizzz… Không biết giờ thầy thế nào rồi nữa.
Tiêu Thần Tâm ngồi trước bàn làm việc chống cằm lẩm bẩm:
- Chị Chu chỉ lấy được hạng ba trong Giọng Ca Mới, bên biệt thự bọn Áo Ba Lư đã thiết kế xong rồi còn chưa cho thầy nhìn xem, giờ còn chưa động thổ nữa. Bên 108 sao thì mới tìm được mười mấy người, đằng sau còn phải chờ thầy trở về xử lý. Giờ tụi mình cũng đã bước vào lớp 12 rồi… Thầy không ở đây, cứ cảm thấy chơi gì cũng không đủ đô, haizzz…
Cô bé ngồi đó ngẩn người một lát, sau đó bĩu môi:
- Năm nay người ta đã mười chín tuổi rồi, khi nào thì thầy mới có thể trở về đây…
Tiêu Thần Tâm đang nghĩ vậy, di động bỗng vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630858/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.