- Có tiền hay không, chỉ sợ anh không quyết định được đâu.
Trương Tiểu Kiếm cười he he, rồi quay đầu nhìn Mẫn Thiến:
- Anh đã nói rồi mà, bình thường không thể khiêm tốn quá mức được. Em càng khiêm tốn người ta càng cho rằng em dễ bắt nạt đấy.
Mẫn Thiến buồn bực gật đầu:
- Biết rồi, anh họ.
- Được rồi, em cũng đừng phiền lòng nữa. Đi thôi.
Trương Tiểu Kiếm đứng lên luôn:
- Anh dẫn em đi thay quần áo. Bộ đồ này khỏi cần luôn đi, cùi quá! Em nhìn xem tên này còn chưa tin kìa. Ây dà, con người ấy, có đôi khi không thấy tận mắt thì không tin được đâu.
Thấy Trương Tiểu Kiếm đứng dậy muốn đi, Phòng Tuấn Nhã lập tức hừ hừ nói:
- Tao biết nhất định là mày chỉ khoe khoang mạnh mồm mà thôi! Tao không bao giờ tin đâu, chả nhẽ mày có thể thay được bộ đồ ngon nghẻ nào á? Giờ tao ngồi đây chờ xem khi nào thì mày trở về!
Vừa nghe thấy thế, Trương Tiểu Kiếm lập tức vui vẻ.
Hey yo, không nói cái khác, anh em này đúng là hợp tác ghê gớm đấy nhá!
Vừa rồi mình còn sầu lấy cớ gì để trở về đây, mày dựng flag thẳng lên thế thì dễ làm hơn rồi!
- Yên tâm đi.
Trương Tiểu Kiếm nhìn ra bên ngoài, vừa vặn đối diện là một cửa hàng LV, Trương Tiểu Kiếm nói thẳng:
- Được thôi, lúc này mình khỏi Prada đi, cứ LV thôi, ở ngay bên kia kìa.
Nói rồi dắt Mẫn Thiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630781/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.